Sài Gòn thứ bảy ngàn hoa trên đường Lòng mình cứ tưởng mùa xuân yêu đương Đời tôi năm tháng phong sương Dầm mưa dãi nắng biên cương Nay tôi về kiếm người tôi thương Sài Gòn thứ bảy còn ai mong chờ Một người lính trẻ về thăm kinh đô Người lính chiến ấy là tôi Lần đi khi nắng đang vơi Gói trọn nỗi thương cuộc đời Ô hay chốn đây Bao lần tay nắm tay Nhưng rồi chiều hôm nay Tôi đi tìm em nào thấy Thôi nhé giây phút sống tơ vương Ngày mai tôi lên đường Với những người thương Tiền đồn vắng vẻ mà sao không buồn? Sài Gòn thứ bảy mà nghe cô đơn Còn biết nói những gì hơn Tình tôi dâng hiến giang sơn Chắc người ấy không giận hờn Còn biết nói những gì hơn? Tình tôi dâng hiến giang sơn Chắc người ấy không giận hờn ♪ Mùa mưa lần trước anh về đây ghé thăm tôi Tình xưa, bạn cũ gặp nhau đêm ấy mưa rơi Tách cà phê ấm môi Mình ngồi ôn lại những phút vui trôi qua mất rồi Này cây phượng vĩ bên đường che nắng ban trưa Này con đường dẫn vào sân ga tắm trăng mơ Mái trường khi ấu thơ Và này căn nhà vắng nằm cạnh nhau nghe đêm mưa Hai đứa vui chưa vơi tâm sự, hôm sau anh lên đường Tôi tiễn anh như bao anh hùng hiên ngang ra sa trường Vì yêu quê hương, anh lặng lẽ bước chân đi Vì thường non sông, tôi gạt nước mắt phân ly Từng cơn mưa vẫn rơi não nề Anh nói một năm nữa anh về Mùa mưa lại đến, tôi mừng vui đón tin anh Đèn khuya một bóng nhìn mưa rơi suốt năm canh Nghĩ rằng tôi vắng anh Vì nghiệp trai còn đi giữ quê hương cho giống nòi Nhiều đêm chờ sáng, nghe lòng thao thức canh thâu Đường ga nhỏ bé nằm đợi mong đã bao lâu Tiếng còi đêm lướt mau Đoàn tàu đi về mãi mà bạn thân tôi nơi đâu? Tiếng còi đêm lướt mau Đoàn tàu đi về mãi mà bạn thân tôi nơi đâu?