Mùa đông về chưa em? Sao mây sáng đã dâng lưng trời? Mùa đông về chưa em? Cho anh nhớ ngày xưa chúng ta Ngày xưa, giữa mùa băng giá, hai đứa mình có nhau, quên đi đời giá băng Hôm nay trời vào đông, một mình anh lạnh đầy, một mình anh nhớ em Ngày xưa trời hay mưa cho anh ngắm mắt em vương buồn Ngày xưa trời giăng mây cho anh ngỡ một vùng tóc bay Ngày ấy mỗi lần em hát, tiếng hát buồn vút cao ru anh vào đắm say Nên ta thường dặn nhau đừng gần nhau một ngày và đừng dối lừa nhau Bao nhiêu chuyện ngày xưa, càng nhắc càng nhớ sao cho vừa Bao nhiêu mùa đông qua, em còn đi mãi xa Em đi về phương ấy, không biết chừng nào mình thấy nhau? Cho vơi bao nhớ thương, cho đông về mình thôi băng giá Mùa đông về chưa em? Cho anh nhớ mắt em vương buồn Mùa đông về chưa em? Cho anh nhớ vùng bay tóc bay Chiều nay giữa hoàng hôn vắng, anh hát lời hát xưa sao nghe buồn tái tê? Em ơi đông về chưa? Để mây mưa giăng đầy, để anh nhớ người yêu Mùa đông về chưa em? Cho anh nhớ mắt em vương buồn Mùa đông về chưa em? Cho anh nhớ vùng mây tóc bay Chiều nay giữa hoàng hôn vắng, anh hát lời hát xưa sao nghe buồn tái tê? Em ơi đông về chưa? Để mây mưa giăng đầy, để anh nhớ người yêu Em ơi đông về chưa? Để mây mưa giăng đầy, để anh nhớ người yêu Em ơi đông về chưa? Để mây mưa giăng đầy, để anh nhớ người yêu