Ðừng nhìn em nữa anh ơi Hoa xanh đã phai rồi Hương trinh đã tan rồi Ðừng nhìn em, đừng nhìn em nữa anh ơi Ðôi mi đã buông xuôi, môi nhăn đã quên cười Hẳn người thôi đã quên ta Trăng thu gãy đôi bờ Chim bay xứ xa mờ. Gặp người chăng, gặp người chăng, nhắn cho ta Hoa xanh đã bơ vơ đêm sâu gối ơ thờ. Kiếp nào có yêu nhau Thì xin tìm đến mai sau Hoa xanh khi chưa nở Tình xanh khi chưa lo sợ Bao giờ có yêu nhau Thì xin gạt hết thương đau Anh đâu anh đâu rồi? Anh đâu anh đâu rồi? Ðừng nhìn nhau nữa anh ơi Xa nhau đã xa rồi, quên nhau đã quên rồi Còn nhìn chi, còn nhìn chi nữa anh ơi Nước mắt đã buông xuôi, theo tiếng hát qua đời Ðừng nhìn nhau nữa anh ơi! Tôi xin người cứ gian dối Cho tôi tưởng người cũng yêu tôi May ra còn được thấy đời vui Khi cơn mưa mùa đông đang tới Xin giã từ ngày tháng rong chơi Đôi tay này vẫn chờ mong Con tim này dù lắm long đong Tôi yêu người bằng nỗi nghiệt oan Không than van và không trách oán Cho tôi trọn một kiếp đam mê Ôi tôi ước mơ em bỏ cuộc vui Trở về căn phòng này đơn côi Môi em ru nỗi đau tuyệt vời Khi màn đêm phủ lứa đôi Là thời gian cũng như ngừng trôi Thương yêu này người hãy nhận lấy Ôm tôi đi môi hôn tràn đầy Trong tay người tình sẽ cuồng say Bao khốn khó vụt bay Tôi không cần và nghi ngại khi Ai chê bai thân tôi khờ dại Tôi yêu người hồn trắng tình trong Tôi vẫn cứ đợi mong Tôi xin người cứ gian dối Khi tôi hỏi người có yêu tôi May ra còn được chút tình vui Khi cơn mưa mùa đông đang tới Tôi xin người cứ gian dối Nhưng xin người đừng lìa xa tôi!