ĐờI nam nhi, chân đạp đất Còn đầu đội trời sao phảI sợ hiểm nguy Dù họ sai. Ta vẫn thế Chẳng bận lòng cứ bình tâm nhẫn nại Cuộc đời ta trong binh gia Trọng chữ nghĩa ơn Còn lợi danh chẳng màng Khó khăn muôn vàn, ôm đau thương Ta đây chẳng một lời thở than Ngước mắt lên nhìn trờI HỏI đời này sao gieo bao tráI ngang Để đệ huynh tương tàn Sóng gió xô ngập tràn Chẳng cần vội vàng Anh em đồng lòng vượt nạn gian nan Giữa bão giông mịt mù Vài lần vì ganh ganh ghen ghét nhau Lòng nặng mang nỗi sầu Cao thấp hay sang giàu Chẳng rời xa đâu Anh em kề cạnh dù ngàn thương đau Nguyện chết không quay đầu Anh chỉ quay đầu lại Khi gia đình anh gọI tên Gặp nạn thì ngườI anh em Cứ nhấc đIện thoạI lên Phật ý thì ngườI ghim Còn ân tình sẽ có kẻ quên Trước khi nóI đến tiền bạc Cứ lấy tình nghĩa ra để lên Ở trong mọI hoàn cảnh Anh không thể gục ngã Dù trong mắt tụI nó muốn thấy Anh phảI nhục nhã Sống thong dong, tâm phảI trong Dù kẻ thù muốn vấy đục Giữa khó khăn càng phảI vững Để ngườI đờI họ tự thấy phục Chốn phong ba có mấy khúc nào êm đâu NgườI thông cảm thì ít Còn lại nó chọt cho thêm đau Kẻ ghét không muốn mày làm ăn nên Nó mong mày sẽ bể Chỉ có ngườI anh em Sẵn sàng ngồI nghe mày kể lể ĐờI có lúc thịnh suy Nhưng anh em ta mãI là hào kiệt Keo sơn, tiền đồ ngang vai ta vào việc Dù biết là phía trước Còn nhiều thành phần xảo quyệt Nhưng ganh ghét đố kị Anh xin phép được đoạn tuyệt Đời nam nhi, chân đạp đất Còn đầu độI trời sao phảI sợ hiểm nguy Nguyện chết không quay đầu Chỉ có một bộ lòng Lòng trung thành anh luôn mang nó Hiện tại không giàu sang Lúc bần hèn cũng không quên ngày tháng đó Đâu ngại sóng gió chỉ ngạI ngày tháng đó Chỉ sợ một ngày không thể giữ Những đIều mình đang có Đấng sinh thành là nơi anh tôn thờ Trời này của chúng ta, đất là nơi ta chôn Cuộc đờI nghiệt ngã, bạn xấu xa Đã làm cho ta khôn