Tôi không tin đời tôi có em rồi phải xa em suốt đời Nắng ấm nơi người xa thật xa cớ sao lại cho mưa gió nơi này. Tôi không tin tình em dễ yêu rồi dễ quên nhau mất rồi... Đã thế nay tình tôi đành thôi không còn nhớ đến ai. Trong nhân gian giờ đây có muôn ngàn lối đi em đã chọn Những bước đi của tôi giờ đây, phải đi về đâu để thấy em tôi Khi đôi ta gặp nhau, biết đâu rồi sẽ xa nhau suốt đời Nắng ấm cho mình em thật sao? Nơi này gió mưa hoài. Ngày tình yêu tìm đến chúng ta anh nào đâu có hay Ngày mình xa nhau đã đến như trong giấc mộng Rồi mai đây nếu trên đường đời thấy nhau Biết nói ra sao đây em (dù) tình đã qua. Rồi tình yêu rời bến chúng ta đi về nơi rất xa Người về một phương biết đến khi nào gặp lại Rồi mai đây nếu trên đường đời thấy nhau Hãy nói anh nghe sao em đành lòng bỏ đi Tình đành dở dang thôi. (Để tình ta đành dở dang thôi.)