Phải chăng ta gặp nhau từ muôn kiếp trước Nên giờ đây tình yêu không thể đo lường Người quen sao nhìn nhau như đã vẫn vương Ôi trái tim sao vội nói lời yêu thương... Từng đêm trôi dần trôi càng thêm bối rối Hỏi vì sao lòng ta không thể quên người Cầm phone lên gọi anh càng xao xuyến thêm Ta biết ta chưa tự tin nói lời yêu anh... Khi con tim đã bao lần đau, vết thương lòng chưa phôi phai vẫn đang hằn sâu Anh về đây như cơn mưa cuốn trôi em dại khờ. chìm vào sâu trong cõi mơ Đôi chân lang thang ta biết đi về đâu. nếu mai này trong nhân duyên ta vẫn không gặp nhau Yêu là đau em vẫn xin sẽ yêu anh hoài. vì giờ đây giấc mơ đâu chỉ của riêng ai...