Trước thềm vẫn xanh vườn hoa, Vỗ về giấc mơ dịu êm, Tiếc rằng đã không còn em, Nên hoa kia như không màu. Nắng hồng trước sân nhà ai, Ấm nồng giấc mơ ngày xưa, Tiếc rằng đã không còn em Nên mưa rơi nhạt nắng phai. Là vàng khắc đôi hàng cây, Hững hờ mùa thu lá bay, Nhớ người bước qua anh vô tình, Thức dậy thấy em vô hình Gió về cuối đông buồn tênh, Buốt lạnh lòng anh lẻ loi. Có người cách xa anh muôn trùng, Có người nhớ em vô cùng Nắng hồng trước sân nhà ai, Ấm nồng giấc mơ ngày xưa, Tiếc rằng đã không còn em Nên mưa rơi nhạt nắng phai. Là vàng khắc đôi hàng cây, Hững hờ mùa thu lá bay, Nhớ người bước qua anh vô tình, Thức dậy thấy em vô hình Gió về cuối đông buồn tênh, Buốt lạnh lòng anh lẻ loi. Có người cách xa anh muôn trùng, Có người nhớ em vô cùng Lá vàng khắc đôi hàng cây, Hững hờ mùa thu lá bay, Nhớ người bước qua anh vô tình, Thức dậy thấy em vô hình Gió về cuối đông buồn tênh, Buốt lạnh lòng anh lẻ loi. Có người cách xa anh muôn trùng, Có người nhớ em vô cùng...