Chúng ta là có duyên không phận Bởi vì chúng ta đã khác xa nhau mà Thế nên giờ chúng ta xa lạ Đành lòng nói ra lời sắc đau lòng nhau Ngày hôm qua em nói người muốn ta dừng lại Vì đôi ta chẳng xứng, chẳng hề giống nhau Một người quen cãi vã và chẳng hay nhường nhịn Hết thương rồi, nhìn nhau chỉ thêm đau lòng Hah ah ah hah ah ah ha Vì những ân tình ta trao khi ấy Em đã chẳng muốn giữ lấy Trách làm gì một người đã bỏ ta lại? Rồi tháng năm dài sau anh mới biết Em đã chẳng còn tha thiết Bởi vì em giờ đã có ai cạnh bên Chúng ta là người dưng thân thiết Dòng đời đẩy ta xa mãi Chắc vì ta phận duyên mỏng như tơ trời Chúc cho người bình yên nơi ấy Đừng có quay trở lại Kể từ đây anh phải tập sống một mình thôi ♪ Ngày hôm qua em nói người muốn ta dừng lại Vì đôi ta chẳng xứng, chẳng hề giống nhau Một người quen cãi vã và chẳng hay nhường nhịn Hết thương rồi, nhìn nhau chỉ thêm đau lòng Hah ah ah hah ah ah ha Vì những ân tình ta trao khi ấy Em đã chẳng muốn giữ lấy Trách làm gì một người đã bỏ ta lại? Rồi tháng năm dài sau anh mới biết Em đã chẳng còn tha thiết Bởi vì em giờ đã có ai cạnh bên Chúng ta là người dưng thân thiết Dòng đời đẩy ta xa mãi Chắc vì ta phận duyên mỏng như tơ trời Chúc cho người bình yên nơi ấy Đừng có quay trở lại Kể từ đây anh phải tập sống một mình thôi Vì những ân tình ta trao khi ấy Em đã chẳng muốn giữ lấy Trách làm gì một người đã bỏ ta lại? Rồi tháng năm dài sau anh mới biết Em đã chẳng còn tha thiết Bởi vì em giờ đã có ai cạnh bên Chúng ta là người dưng thân thiết Dòng đời đẩy ta xa mãi Chắc vì ta phận duyên mỏng như tơ trời Chúc cho người bình yên nơi ấy Đừng có quay trở lại Kể từ đây anh phải tập sống một mình thôi Kể từ đây anh phải tập sống một mình thôi