Rừng hoang đẹp nhất hoa màu tím Chuyện tình thương nhất chuyện hoa sim Có người con gái xuân vời vợi Tóc còn ngăn ngắn chưa đầy búi Ngày xưa nàng vẫn yêu màu tím Chiều chiều lên những đồi hoa sim Đứng nhìn sương tím hoang biền biệt Nhớ chồng chinh chiến miền xa xăm Ôi lấy chồng chiến binh Lấy chồng thời chiến chinh, mấy người đi trở lại Sợ khi mình đi mãi, sợ khi mình không về Thì thương người vợ bé bỏng chiều quê Nhưng không chết người trai khói lửa Mà chết người em nhỏ hậu phương Mà chết người em gái tôi thương Ôi ngày trở lại nhìn đồi sim nay vắng người em thơ. Ôi đồi sim tím chạy xa tít lan dần theo bóng tối. Xưa, xưa nói gì bên em Một người đi chưa về mà đành lỡ ước tơ duyên. Nói, nói gì cho mây gió Một rừng đầy hoa sim nên để chiều đi không hết. Tím cả chiều hoang nay tím cả chiều hoang đến ngồi bên mộ nàng. Từ dạo hợp hôn nàng không may áo cưới thoáng buồn trên nét mi. Khói buốt bên hương tàn nghi ngút trên mộ đầy cỏ vàng Mà đường về thênh thang. Đồi sim vẫn còn trong lối cũ. Giờ thiếu người xưa ấy đồi hoang mới tiêu điều. Đời tôi là chiến binh rừng núi Thường ngày qua những đồi hoa sim Thấy cành sim chín thương vô bờ Tiếc người em gái không còn nữa Tại sao nàng vẫn yêu màu tím Màu buồn tan tác phải không em Để chiều sim tím hoang biền biệt Để mình tôi khóc chuyện hoa sim. Đồi sim vẫn còn trong lối cũ. Giờ thiếu người xưa ấy đồi hoang mới tiêu điều. Để chiều sim tím hoang biền biệt Để mình tôi khóc chuyện hoa sim.