Giữa xứ người biết hát với ai? Hát với cây ư? Cây gãy rồi Hát với hoa ư? Hoa nát nhụy Thôi, thôi đành hát với một mình thôi Mình một mình hát mãi cho mình nghe Lời thật thà y như thóc lúa Và lời điêu ngoa đong đầy môi mềm Lời yêu ai chưa hề nói ra Giữa xứ người biết hát với ai? Hát với trăng ư? Trăng lặn rồi Hát với sương ư? Sương mới rụng Thôi, thôi đành hát mãi một mình thôi Mình một mình hát mãi cho mình nghe Khúc hát ngày xưa cha đưa mẹ về Có con bướm lượn mừng cô dâu mới Rơi phấn thu vàng trong cánh tre Giữa xứ người ta biết ru ai? Ru gió ngủ ư? Gió tan rồi Ru lá ngủ ư? Lá thở dài Thôi, thôi đành ru mình ngủ đi thôi Mình một mình ru mãi cho mình quên Ru cho chân cứng, ru cho đá mềm Ru cho đời mỏi trên tay nặng Ru một mình, ru mãi dỗ mình quên ♪ Giữa xứ người biết hát với ai? Hát với cây ư? Cây gãy rồi Hát với hoa ư? Hoa nát nhụy Thôi, thôi đành hát với một mình thôi Mình một mình hát mãi cho mình nghe Lời thật thà y như thóc lúa Và lời điêu ngoa đong đầy môi mềm Lời yêu ai chưa hề nói ra Giữa xứ người biết hát với ai? Hát với trăng ư? Trăng lặn rồi Hát với sương ư? Sương mới rụng Thôi, thôi đành hát mãi một mình thôi Mình một mình hát mãi cho mình nghe Khúc hát ngày xưa cha đưa mẹ về Có con bướm lượn mừng cô dâu mới Rơi phấn thu vàng trong cánh tre Giữa xứ người ta biết ru ai? Ru gió ngủ ư? Gió tan rồi Ru lá ngủ ư? Lá thở dài Thôi, thôi đành ru mình ngủ đi thôi Mình một mình ru mãi cho mình quên Ru cho chân cứng, ru cho đá mềm Ru cho đời mỏi trên tay nặng Ru một mình, ru mãi dỗ mình quên