Những người nghệ sỹ như chúng tôi luôn bôn ba khắp nơi vào Nam ra Bắc Cuộc sống nay đây mai đó gần như đã gắn liền với cái nghiệp cầm ca Nhưng, cho dù có đi đâu, về đâu Tôi vẫn sẽ chọn Hà Nội là điểm dừng chân cuối cùng trong suốt chặng đường đời của mình Vì nơi đó có gia đình, có bạn bè, có những người luôn yêu mến, động viên, ủng hộ cho tôi Và cũng ở nơi đó còn có cả những ký ức về những cuộc tình còn dang dở Cuộc đời nghệ sỹ là thế, cứ lênh đênh, bồng bềnh trên khắp mọi nẻo đường của đất nước Và với tôi, Hà Nội sẽ là bến đỗ cuối cùng sau những tháng ngày lênh đênh đó Có một con đường như đợi một con suối Có một ngọn gió bay tìm một ngọn núi Có một cánh rừng chờ một cánh chim đêm Tiếng hát lênh đênh mong một phút bình yên Có hai nỗi nhớ xôn xao gió triền đê Có hai con tim chung một lối đi về Đời xanh thế Trời xanh thế Lênh đênh những vì sao xa Lênh đênh những vầng mây xa Hai đứa như hai vầng mây xa Trôi trên sóng bồng bềnh, bồng bềnh Bao tháng năm đã từng trôi qua Mà sao vẫn lênh đênh, lênh đênh? Anh đã đi suốt dọc chân mây Xa xôi lắm mặt trời, mặt trời Câu hát xưa đã từng mê say Chiều nay gió đưa đi xa khơi ♪ Có một con đường như đợi một con suối Có một ngọn gió bay tìm một ngọn núi Có một cánh rừng chờ một cánh chim đêm Tiếng hát lênh đênh mong một phút bình yên Có hai nỗi nhớ xôn xao gió triền đê Có hai con tim chung một lối đi về Đời xanh thế Trời xanh thế Lênh đênh những vì sao xa Lênh đênh những vầng mây xa Hai đứa như hai vầng mây xa Trôi trên sóng bồng bềnh, bồng bềnh Bao tháng năm đã từng trôi qua Mà sao vẫn lênh đênh, lênh đênh? Anh đã đi suốt dọc chân mây Xa xôi lắm mặt trời, mặt trời Câu hát xưa đã từng mê say Chiều nay gió đưa đi xa khơi Hai đứa như hai vì sao xa Nào đâu có lại gần, lại gần Bao tháng năm đã từng trôi qua Đời như mãi bâng khuâng, bâng khuâng Hai đứa như hai vầng mây xa Trôi trên sóng bồng bềnh, bồng bềnh Bao tháng năm đã từng trôi qua Mà sao vẫn lênh đênh, lênh đênh?