Nói anh nghe Em suy nghĩ gì về anh ta? Em có thật nhiều nước mắt cho mình sau những cuộc cãi vã Em khóc rất nhiều, anh biết trong một quãng thời gian thật dài Không còn nghe giọng một người thay vì headphone ở trên tai Và chọn bài hát em thích, nhưng mà nó không còn vang lên lần hai Vì dừng ở ngay giữa bài, như là không thể nào lành lại Khi mà tim em đã vỡ ra, Strongbow thay vì Gongcha Cứ đắm mình vào cơn say nên niềm vui em tìm không ra Và gọi cho anh vào hai giờ sáng để nghe em khóc Trong một chốc lát, em cố kiềm lại, nhưng mà thất bại Khi tiếng nấc thật dài của em đã cho anh biết Tâm trạng em thật tồi tệ, và next bài khác ở soundcloud Tiếng nấc thì vẫn còn đó, rồi cũng hòa vào nhạc lofi Bông hoa kia rời tay vì một người cố chấp đi Nặng nề đôi vai, em gánh vùng trời kỉ niệm của ta Anh giờ theo người kia, em đớn đau Khi ta rời xa, mình em ngồi đây nhớ thương đầy vơi Bài ca mà ta cùng nhau viết nên Em không hát về mai sau ♪ Em đã tắt báo thức trước khi đồng hồ ở ngay đầu giường kia kịp vang lên Không thức giấc trước cả bình mình mà là em không ngủ Để suy nghĩ lí do là mình nên quên đi anh ta Ôm phần thua trong cuộc cãi vã Cái giá phải trả cho lần ngu ấy là những nỗi đau em đã, đang và sắp trải qua Đến nơi mà ta từng ngồi, nhưng năm tháng kia xa vời rồi Em đứng ở giữa vùng trời, nhưng chỉ có kỉ niệm mời ngồi Ờ thì có đôi lúc thôi thúc con tim, tự nhủ em ơi quên đi Em đã đứng vào trong vòng ô nhưng không có hắn như hạt mưa đêm rơi trên mi Bae, anh đã thấy một dòng trạng thái, story trên Instagram Có một khoảng cách nhất định, nhưng anh biết những việc em làm Chai nằm lăn lóc, em gục trên bàn, chìm vào giấc ngủ để quên Anh thì thực sự không an tâm, điện thoại em lại một lần vang lên Bông hoa kia rời tay vì một người cố chấp đi Nặng nề đôi vai, em gánh vùng trời kỉ niệm của ta Bây giờ theo người kia, em đớn đau Rồi ngày nắng lên, hình thành một thói quen Em chẳng biết mình phải làm gì, cầm bút chỉ ghi và ghi Em phải vì ai mà đôi bàn tay này, bia và bia từng chai Em chỉ muốn say, để lòng thôi nhớ anh