Anh vẫn nhớ buổi chiều đông đó Em đẹp nhất với chiếc váy đỏ Em ngồi sau ôm thật chặt Như cuộc sống chẳng còn âu lo Ta đi cùng những trò chuyện Chẳng quan tâm trời đã sẩm tối 2 ta nào đâu có ngờ, ngày hôm đó lại là ngày cuối Ta từng đan qua những kẽ tay Chạm môi mang hết đắm say Ta mong cùng đi đến già Ta mơ những thứ tương lai Anh lại sai thêm 1 lần nữa, khi để lòng tự trọng lấn át Anh cố kìm nén con tim nhưng lại để cái tôi cấu nát Anh trả lại sự im lặng, khi em đang cố níu chuyện mình Anh lỡ chọn sự nghỉ ngơi hơn là giữ lấy 1 cuộc tình Và đó là lần đầu tiên, anh thấy anh sai Và đó là lần cuối cùng anh nghe em cãi Và đó là lần vì yêu nước mắt anh chảy Anh cứ cho rằng anh mình ổn khi mà anh chìm trong cơn say Anh đã đốt đi cuốn nhật kí, xoá hết hình ảnh em trong máy Anh càng xoá càng không nỡ quên vì hình em trong đầu còn đầy Anh nhìn mãi vào 1 chiều đông, lại nghĩ bóng dáng em trong đấy Anh cố chạy đi tìm lối thoát, nhưng con tim biết làm sao đây Rằng không gì là mãi mãi Cuộc đời không có em thứ 2 Ta vẫn cố gắng bước tiếp Không 1 ai quay đầu nhìn lại Ta Cố gắng thành con người khác Chặng đường tới sẽ đang còn dài Anh chỉ thấy lòng hơi khó Khi mà em đan tay bên ai Cuốn nhật kí cuối đông đẹp nhất Vì có nét bút em trong đấy Em đưa anh cả rừng thông Anh lạc vào khó thoát khỏi đây Ta trao nhau trọn thanh xuân Gói ghém trong buổi chiều hôm ấy Khi nắng ấm băng kẽ qua tóc, em nở 1 nụ cười mây Cuốn nhật kí cuối đông đẹp nhất Vì có nét bút em trong đấy Em đưa anh cả rừng thông Anh lạc vào khó thoát khỏi đây Ta trao nhau trọn thanh xuân Gói ghém trong buổi chiều hôm ấy Khi nắng ấm băng kẽ qua tóc, em nở 1 nụ cười mây