Chờ người tình lỡ là tình đầu tình rực rỡ Tình trong dĩ vãng nhạt nhòa Vào mùa trăng đó, nàng từ phương xa về tựa giấc mơ, oh Tình đầu gặp gỡ, rồi trọn đời còn nhớ, tình tha thiết đắm say Ánh mắt ngây thơ như ru hồn Rũ áo phong sương em vui tình duyên Lúc đắm đuối em cho rằng tình ta như ánh trăng rằm Chớ đâu biết dòng đời lắm nhiều cơn sóng phũ phàng Cho lứa đôi chia phôi đợi chờ cho nhau mãi thương nhớ Cho đến nay em thuyền đã sang bờ Khi ngày mai nắng lên, cơn mưa vừa chợt tắt Màn đêm kéo dài lê thê rong ruổi khi em vừa chợp mắt Cúi chào những ngày cũ Chẳng còn nhớ có em không Bình minh kéo đến ló rạng, xua tan những đêm đông Anh ví em như vì sao, luôn luôn được thấy mỗi khi cần Nhưng cũng không hiểu vì sao, đôi mi lệ tuôn chẳng khi ngừng Em ơi, xin giữ ký ức về anh ở lại Và anh vài lần sau cuối cho anh bỏ lại Ngồi nghe đâu đây cơn mưa chiều xuống soi rọi tâm hồn cháy cả tâm can Nốt nhạc thật buồn vẫn còn âm vang khoảng tim ngừng đập con tim điều hướng Hãy khoan đỏ mặt, suy nghĩ đơn giản những điều ta tin Ta đang hạnh phúc nhưng ở đâu đó chắc còn vũ trụ song song vô hình Dù em ở đâu trên thế giới, hãy cho anh một lần được gặp Ta như hai làn mây siết chặt đôi bàn tay luôn luôn được cầm chặt Khóm hoa em trồng trước nhà đến bây giờ đã ngải hương Em có bao giờ nghe tiếng nói từ phía bên kia đại dương? Lúc đắm đuối em cho rằng tình ta như ánh trăng rằm Chớ đâu biết dòng đời lắm nhiều cơn sóng phũ phàng Cho lứa đôi chia phôi đợi chờ cho nhau mãi thương nhớ Cho đến nay em thuyền đã sang bờ Lúc đắm đuối em cho rằng tình ta như ánh trăng rằm Chớ đâu biết dòng đời lắm nhiều cơn sóng phũ phàng Cho lứa đôi chia phôi đợi chờ cho nhau mãi thương nhớ Cho đến nay em thuyền đã sang bờ Đêm trắng đêm ngồi nhìn ánh trăng về