Anh đi tìm chìa khoá cho cánh cửa cuộc đời Muốn được cạnh em nói với em vài lời Anh không muốn nước mắt trên mi em phải rơi Kí ức nơi phố quen vương lại vài nơi Giờ anh vẫn cô đơn như em vậy thôi Nỗi nhớ em có lúc đầy vơi Tâm trí anh chơi vơi vậy thôi Khi mình bên nhau hạnh phúc nhường nào Cô đơn bên anh bước tới không nói lời chào Nơi đây một mình lẻ loi đang khóc và gào Ngồi một mình làm gì vào hai giờ đêm Kỉ niệm mình giờ đây đã phai mờ thêm Mình chẳng còn cười vui khi bên cạnh em Anh chẳng cần nữa nhắc đến làm gì? Ngồi chờ đợi cơn mưa bên tai em thầm thì Giờ thì ngoài em ra em nghĩ anh cần gì? Để rồi hôm đó em bước tới chia ly Tình mình giờ như bức tranh đã mờ phai Em đi kề người khác trên phố cầm tay Và giờ để niềm vui không bên cạnh anh Dắt em đi qua bao niềm vui của cuộc đời Kể từ cái lúc em đến bên Sao em bỏ đi mà không nói anh một lời Để mình anh đứng trông ngóng em Dù là hôm đó anh khiến em phải đau Lòng thì không muốn nhưng anh phải lui về sau Một mình lẻ bước khi chúng ta không còn nhau Là vì anh đã khiến đôi mắt vương lệ sầu Đêm nay đèn đường bỗng chợt tối đen Màn đêm xuất hiện cùng với khói men Như một bộ phim ngàn người đứng xem Còn anh nơi đây chỉ thấy nhớ em (Chỉ thấy nhớ em) Babi anh muốn sẽ thức dậy nằm kề em Anh cũng chẳng muốn nỗi nhớ này ùa về thêm Kỉ niệm là thứ giết chết mình vào hằng đêm Dù là anh đã cố nhưng vẫn chẳng thể quên Chỉ một lần thôi anh đâu có muốn hai ta xa rời như vậy Rằng là mình cần nhau Con tim rồi cũng sẽ thêm đôi phần chữa lành Em hơi buồn thôi phải không? Anh tin rằng em ổn thôi Nhưng sao khi màn đêm vừa buông thì trong lòng anh lại là giông ập tới Anh mong rằng mai này khi Khi ta vô tình gặp lại nhau Vẫn sẽ nói được ra lời trong lòng không hề e ngại và hiểu thấu Dắt em đi qua những vui buồn của loài người Và những ngày bầu trời tối đen Đã bao nhiêu đêm overdose anh quên đi Mà sao trong đầu lại toàn hình bóng em Em như là hoa, lòng anh như một khu rừng hoang vu bỗng dưng dâm chồi Kể từ cái ngày mà em đến Anh biết anh đã bị thương em rồi Không gian nơi đây như cuồng quay Bên em con tim anh rối lên Anh mong mình không bao giờ xa Để rồi một ngày được cưới em Anh sẽ không cho ai làm em buồn Ta bên nhau trên con đường quen thuộc Những thứ sẽ mãi không thể quên được Không thể quên Anh sẽ không cho ai làm em buồn Anh sẽ không cho ai làm em buồn Anh sẽ không cho ai làm em buồn Anh sẽ không cho ai làm em buồn Anh sẽ không cho ai làm em buồn Anh sẽ không cho ai làm em buồn Anh sẽ không cho ai làm em buồn Anh sẽ không cho ai làm em buồn Khi mình bên nhau hạnh phúc nhường nào Cô đơn bên anh bước tới không nói lời chào Nơi đây một mình lẻ loi đang khóc và gào Ngồi một mình làm gì vào hai giờ đêm Kỉ niệm mình giờ đây đã phai mờ thêm Mình chẳng còn cười vui khi bên cạnh em Anh chẳng cần nữa nhắc đến làm gì? Ngồi chờ đợi cơn mưa bên tai em thầm thì Giờ thì ngoài em ra em nghĩ anh cần gì? Để rồi hôm đó em bước tới chia ly Tình mình giờ như bức tranh đã mờ phai Em đi kề người khác trên phố cầm tay Và giờ để niềm vui không bên cạnh anh