Ngày hôm nay anh rất mệt, rất buồn Nếu không phải là đàn ông, nước mắt đã tuôn Gồng mình lên để đỡ lấy những sóng gió của cuộc đời Những ấm ức không thể nói thành lời Ngày hôm nay anh rất mệt, rất buồn Có những điều làm anh muốn bỏ hết từ đây Tự hỏi sau khi buông tay liệu có đớn đau như vậy? Liệu có thể vui được hơn sau này? Cho anh tựa vào vai em có được không? Cho anh tựa vào vai em có được không? Để cho anh được cảm thấy anh không một mình lạc lõng Để anh vơi đi những nỗi lo bận lòng Cho anh tựa vào vai em có được không? Cho anh tựa vào vai em có được không? Để anh yên những giây phút muốn con tim mình trống không Giữa thế giới vô tình vẫn yên bình ♪ Ngày hôm nay anh rất mệt, rất buồn Có lẽ giờ anh chỉ muốn một giấc ngủ yên Được vòng tay em ôm lấy để tan biến những muộn phiền Những sóng gió cuộc đời do đồng tiền Cho anh tựa vào vai em có được không? Cho anh tựa vào vai em có được không? Để cho anh được cảm thấy anh không một mình lạc lõng Để anh vơi đi những nỗi lo bận lòng Cho anh tựa vào vai em có được không? Cho anh tựa vào vai em có được không? Để anh yên những giây phút muốn con tim mình trống không Giữa thế giới vô tình vẫn yên bình Có những ngày xung quanh ta toàn là những tuyệt vọng cùng cực Cuộc sống cứ thế trôi đi để lại những nỗi lắng lo thường trực Đôi lúc chỉ muốn buông xuôi, nhìn thẳng vào cuộc đời Hỏi rằng ta và ngươi liệu có thể nào tha thứ được cho nhau? Nếu không thì sẽ thế nào, ta lại chìm trong những lao đao Ngước lên trời cao lặng nhìn trăng sao, chẳng biết nơi nào là cơn mưa rào Bởi vì trong ta trái tim cằn cỗi, một luồng gió thổi thanh xuân cũng mỏi Hơn bao giờ hết, ta tìm một bờ vai Thanh xuân lặng lẽ trôi qua, càng lớn tự càng hiểu ra (cho anh tựa vào vai em có được không?) Những ngày thơ ấu đã mãi trôi xa, không muộn phiền nhẹ gánh âu lo Không hỉ nộ ái ố, không toan tính lọc lừa cũng chẳng vướng bận những tham sân si (cho anh tựa vào vai em có được không?) Chẳng một lần biết đến sầu bi Không hề biết đến những nỗi đắng cay chẳng giống như bây giờ (để anh yên những giây phút muốn con tim mình trống không) Ta ngồi đây thẫn thờ, cần một bờ vai để một lần yếu đuối Cần một người chia sẻ giữa dòng đời nhức nhối (giữa thế giới vô tình vẫn yên bình) Cần một ai đó thấu hiểu, cần một ai đó thấu hiểu Càng lớn ta càng nhận ra thế giới này thật khó với ta Càng lớn ta càng nhận ra (càng lớn ta càng nhận ra) Ngày hôm nay anh rất mệt, rất buồn Ngày hôm nay anh rất mệt, rất buồn