Rồi một hôm Tôi nằm nghe, nghe người chơi khúc nhạc Dù đã biết bấy lâu nay Nhưng chẳng thể hiểu sao tôi mơ màng Mơ màng Mơ màng theo từng giây Điệu nhạc đang nghe thấy Đợi chờ được nắm đôi bàn tay những cơn say âm thanh Cùng nhiều năm tháng đầy trong đôi tay phím ai đã qua Cứ giữ tay phím Nhịp đầy vút cao Ôi sao chẳng biết nơi nao lối đi về Đời còn nhiều phím hơn cây đàn Đánh hết kiếp có dây nào không biết? ♪ Dây đàn buông Dây đàn chờ tay đi theo Như người ta đang treo những điều chưa biết trước được Dây đều dây vang ngân Tuôn trào nhịp cao bay cao Trôi sạch đi hư hao Những ngày buồn trôi qua mau Nào ta hát khúc hát Nào ta hát vang lên nào Nhiều khi chẳng thể biết là câu cuối hay câu chào Là câu nói thắm thiết Là câu nói không phai màu Và rồi tiếng ngắt đứt dây làm tan biến Cứ giữ tay phím Nhịp đầy vút cao Ôi sao chẳng biết nơi nao lối đi về Đời còn nhiều phím hơn cây đàn Đánh hết kiếp có dây nào không biết? Oh oh oh ♪ Cứ giữ tay phím Nhịp đầy vút cao Ôi sao chẳng biết nơi nao lối đi về Đời còn nhiều phím hơn cây đàn Đánh hết kiếp có dây nào không biết?