Lắng mà nghe, lắng nghe qua rừng Những tiếng kêu ban trưa đang ngả nghiêng Thẳng thừng che giấu, ê, ôi sao mà vui thế Về một chiều việc công ty Cần đèn vàng, cầm nhật ký Nhìn cuộc đua trong lo âu Lo ngày mai để không trốn đi về Lo sẽ mãi không bằng ai Chẳng biết trốn đi về Vị ngọt còn rời đâu? Mối phải chăng là lối đi về? Chẳng nhiều người chờ mong trên bước chân đôi vai kề Đừng vội rời xa khi chưa hay Đừng vội quên đi câu hát lúc này, oh-oh-oh-oh, oh-oh Nếu một mai Nếu mai đây người sẽ đổi thay không còn tin vào ai Chẳng một ai có nỗi vui nào không thể Ngày một chiều ở ban công Nhìn vào nhiều điều trông ngóng Giờ lại vui trong âu lo Lo ngày mai này không trốn đi về Ta sẽ mãi không bằng ai Chẳng biết trốn đi về Vị ngọt còn rời đâu? Mối phải chăng là lối đi về? Chẳng nhiều người chờ mong trên bước chân đôi vai kề Đừng vội rời xa khi chưa hay Đừng vội quên đi câu hát lúc này, oh-oh-oh-oh, oh-oh Đừng ngủ quên sâu trong câm lặng Đừng giấu đi lời hát Mỗi sớm mong niềm vui sẽ về Rồi có khi ê chề, rồi có khi mải mê Có khi ê chề, có khi mải mê Có khi ê chề, có khi mải mê Có khi ê chề, có khi mải mê Có khi ê chề, oh Lo ngày mai này không trốn đi về Ta sẽ mãi không bằng ai Chẳng biết trốn đi về Vị ngọt còn rời đâu? Mối phải chăng là lối đi về? Chẳng nhiều người chờ mong trên bước chân đôi vai kề Đừng vội rời xa khi chưa hay Đừng vội quên đi câu hát lúc này, oh-oh-oh-oh, oh-oh