Đã từng biết ngày này rồi cũng đến Ở trong bụng như có gì đốt lên Cánh cửa khép nhưng vẫn còn để hở Một con người ở bên kia cây nến ♪ Chuyện bắt đầu vào một ngày tháng ba Chân tê cứng và tay cầm nhánh hoa "Cố lên", một rồi hai người cùng nói Cho cùng thì mọi thứ rồi sẽ qua Cho những gì đã xảy ra Cho những điều hy vọng quá Căng mắt đến khi thấy nhòa Cho kết cục làm mình khóc Cuộc đời đè lên tầm vóc Để qua hết ta mỉm cười Chờ hết cho qua Chờ hết cho qua Rồi sẽ không xa Chờ hết... Cho những gì quan trọng nhất Cho những điều ta để mất Khi có không cảm thấy gì Cho nỗi đau không cần nói Cho ước muốn tan thành khói Không biết bao giờ lấy lại Chờ hết cho qua Chờ hết cho qua Rồi sẽ không xa Chờ hết... Ta đã vậy ta đã cùng với nhau Cùng phá phách rồi bỏ chạy thật mau Lúc bóng tối lúc gồ ghề vách đá Có vấp té không bị bỏ lại sau Tay cầm chặt đồ có cồn dần vơi Như mấy cụ nói triết lí cuộc đời Có mấy người ba mươi còn bỏ ngỏ Ta còn trẻ tìm gì khác để chơi Rồi nhớ hồi cùng tìm kiếm đó đây Dừng lại thấy tên mình trên vỏ cây Ta cột chặt, đánh dấu rồi bám lấy Rồi nhìn lại thấy chặt từng khúc dây Trong bối rối ta gặp bức tường cao Rồi biết chắc mình không còn cách nào Người ở lại đưa vai làm điểm tựa Hẹn một ngày gặp lại, biết làm sao? ♪ Đã từng biết ngày này rồi cũng đến Ở trong bụng như có gì đốt lên Cánh cửa khép nhưng vẫn còn để hở Một con người cầm trên tay cây nến Chuyện vẫn vậy vào một ngày tháng ba Chân tê cứng và tay cầm nhánh hoa "Cố lên", một rồi hai người cùng nói Cho cùng thì mọi thứ rồi sẽ qua