Sinh ra trên một ngọn đồi Nơi miền Trung nắng gió Truyền thống phải là lẽ thường Sinh ra phải để làm người Không cần biết khốn khó Cũng phải giữ ♪ Không ai có thể lựa chọn Nơi mình muốn kết thúc Nơi mình ước có thể bắt đầu Sinh ra trong thời loạn lạc Không cần no hay đói Cũng phải giữ Chớp mắt lớn lên, một thanh niên Ta mang ở trong tim công thức Dù đời làm sao cũng phải tốt bụng Phải luôn luôn tốt bụng Đến lúc đắn đo để mưu sinh Ta như ở trong tim đau nhức Và cầu đời sau sẽ phải tốt lên Rồi sẽ phải tốt lên ♪ Không ai mong để trở về Khi từng bóng dáng bước Đi về hướng có thể trốn chạy Kiếm miếng ăn bằng thực lực Không cần no hay đói Cũng phải giữ Nơi đây không còn gì mọc Không một bóng cây cối Chỉ trừ chói lóa ông mặt trời Đến lúc ta phải lựa chọn Phải rời khỏi nơi đây Phải dứt áo Chớp mắt lớn lên, một thanh niên Ta mang ở trong tim công thức Dù đời làm sao cũng phải tốt bụng Phải luôn luôn tốt bụng Đến lúc đắn đo để mưu sinh Ta như ở trong tim đau nhức Và cầu đời sau sẽ phải tốt lên Rồi sẽ phải tốt lên ♪ Rồi một thoáng chợt quay ngoảnh lại Như một công thức Níu kéo mảnh đất khô cằn Đến lúc không còn quay ngoảnh lại Ta cũng theo bước Đi về hướng có lẽ tốt lên (Rồi sẽ phải tốt lên)