Tôi sinh ở miền Trung Mảnh đất nghèo chịu khó Tuy làm ăn vất vả Vẫn hạnh phúc cùng nhau Quê nghèo mà đầm ấm Cuộc sống chẳng khá hơn Tôi quyết định đi xa Dù vợ con ngăn cản Vào miền Nam kiếm việc Tôi đào núi tìm vàng Ngày đêm không ngừng nghỉ Mong có được nhiều tiền Đời đâu có giản đơn Khi cuộc sống bon chen Rồi giằng co kiếm sống Tôi còn lại tay không Lại nhớ vợ, thương con Sau bao năm xa cách Tôi phải trở về nhà Nơi miền quê yêu dấu Nghĩ người vợ đảm đang Con trai giờ khôn lớn Cả nhà sẽ sum vầy Trong vòng tay hạnh phúc Về đến nhà đoàn tụ Mắt tôi chợt cay cay Vợ mừng tôi trở về Nhớ thương và hờn giận Hạnh phúc vẫn đợi chờ Tôi nhìn theo thằng bé Mẹ bảo con chào cha Nó lắc đầu không chịu Tôi nặng trĩu trong lòng Vừa buồn vừa ân hận Con tôi giờ khôn lớn Nó có con đường riêng Nó đi vào Đà Lạt Tìm việc theo ý mình Chịu khó học làm ăn Thành công như mong đợi Con không muốn gặp cha Ông không được thấy cháu Nay tôi tuổi đã già Một sai lầm phải trả Tôi về quê tay trắng Sau bao năm đi xa Mới thấm thía đậm đà Tình yêu là tất cả (Huh huh huh, huh huh)