Tối qua tôi mơ thấy chiếc bàn học Ngồi nhìn ra hướng phía kia sông Có bao nhiêu cây lá đang mọc Rồi thì ta sẽ biết hay không? Có câu hỏi dần dần bị lãng quên Đến một ngày mình lười trả lời Nhớ lại Mình đã cùng trẻ mãi không già Có người bạn dần dần bị lãng quên Đến một ngày nhìn mình mỉm cười Nhớ lại Mình đã cùng trẻ mãi không già ♪ Tối qua tôi như thấy chết trong lòng Ngày chỉ chờ đến hết cho xong Nhớ ngày nào ta đã muốn ngang dọc Rồi thì ta sẽ hết hay không Có câu hỏi dần dần bị lãng quên Đến một ngày mình lười trả lời Nhớ lại Mình đã cùng trẻ mãi không già Có người bạn dần dần bị lãng quên Đến một ngày nhìn mình mỉm cười Nhớ lại Mình đã cùng trẻ mãi không già ♪ Tối qua tôi như muốn hy vọng Ngồi nhìn ra hướng phía kia sông Viết thêm lên bản đồ giấy trong phòng Rồi thì ta sẽ đến hay không? Có câu hỏi dần dần bị lãng quên Đến một ngày mình lười trả lời Nhớ lại Mình đã cùng trẻ mãi không già Có người bạn dần dần bị lãng quên Đến một ngày nhìn mình mỉm cười Nhớ lại Mình đã cùng trẻ mãi không già