Chúng ta là gì thế? Ta là gì thế? Sao không cho nhau một cái tên? Ta đang làm gì thế? Đang làm gì thế? Ta đâu có như thế vào ban ngày? Ban ngày thì anh là con người khác Lành chân thật và cũng chất phác Nhưng sau khi hết ngày tất bật Thì anh mới lộ bản chất thật Để rồi ta lao tới Như con thú hoang xơi mồi Lao woh-oh-oh Anh chỉ yêu em mỗi khi màn đêm về Khi vạn vật bị đè xuống bởi màu đen Ôi rất yêu em, yêu em khi màn đêm về Giá như cuộc đời mãi là đêm, yeh-eh ♪ Anh đã bị nhầm lẫn giữa lust và love Đánh đổi tận ba lần, chắc là dớp Ở giữa tình yêu và thù hận Nhưng sẽ đến tìm nhau dù giận Phình to những tâm tư đã quá khổ Căn phòng trống hai cá thể xoã lồ Khi vách ngăn chẳng cản được ý thức Não bộ trào ngược kí ức Bản chất thực là những lời ta nói Anh sống đời ma sói, khi mọi chuyện qua rồi, có trăng là bạn thân Cắn vào cổ và nói em giống thế Em không thể chống chế, chẳng phải nạn nhân Nhưng đừng nghĩ anh là thằng bệ rạc, thằng tệ bạc Nên ban ngày anh luôn phải chầu chực Bời mọi chuyện sẽ kết thúc Mình sẽ chết lúc tia nắng đầu tiên xuyên thẳng qua bầu ngực Anh chỉ yêu em mỗi khi màn đêm về Khi vạn vật bị đè xuống bởi màu đen Ôi rất yêu em, yêu em khi màn đêm về Giá như cuộc đời mãi là đêm Em không cần phải nói gì cả (thôi em đừng hỏi nữa khi mà ta còn đang dở bữa) Không cần phải suy nghĩ hay lo lắng gì cả (ông cha ta cũng đã nói trời đánh tránh đến miếng ăn) Mọi chuyện xảy ra đều có lý do của nó Hãy cứ nhắm mắt từ từ đón nhận những điều sắp xảy ra (thôi em đừng hỏi nữa khi mà ta còn đang dở bữa, ông cha ta cũng đã nói trời đánh tránh đến miếng ăn) Thôi em đừng hỏi nữa Khi mà ta còn đang dở bữa Ông cha ta cũng đã nói, trời đánh tránh đến miếng ăn Thôi em đừng hỏi nữa Khi mà ta còn đang dở bữa Ông cha ta cũng đã nói, trời đánh tránh đến miếng ăn Anh chỉ yêu em mỗi khi màn đêm về Khi vạn vật bị đè xuống bởi màu đen Ôi rất yêu em, yêu em khi màn đêm về Giá như cuộc đời mãi là đêm, yeh Chúng ta là gì thế? Ta là gì thế? Woh-oh Ôi rất yêu em, yêu em khi màn đêm về Giá như cuộc đời mãi là đêm