Miền sương rơi mùa trăng sáng soi núi rừng Tình em mang màu ban trắng đọng sương mai Đến Tây Bắc phiêu du trời mây Nơi mẹ Âu Cơ ươm ngàn cây Nơi rừng thương, núi nhớ Sạp vang vang, nhịp chân bước, tay múa đều Khèn ngân xa, lòng đứng đó chờ mong ai Men rượu cay cay vương tình say Trao hơi ấm nơi bàn tay Câu tình ca em hát Theo em, theo em đi về với thác mây giữa trời Theo em buông lơi câu tình ca với đời Theo em, theo em, đôi ta mặc hết những tháng ngày chơi vơi Anh có về cùng em? ♪ Buồn vương vương, người trông ngóng, trông ngóng người Rồi đêm qua, giọt sương có đọng mi em Cánh chim ấy xa muôn ngàn xa Xa rừng xanh, xa, xa tình ta Ơi người thương có nhớ Sạp vang vang, nhịp chân bước, tay múa đều Khèn ngân xa, lòng đứng đó chờ mong ai Men rượu cay cay vương tình say Trao hơi ấm nơi bàn tay Câu tình ca em hát Theo em, theo em đi về với thác mây giữa trời Theo em buông lơi câu tình ca với đời Theo em, theo em, đôi ta mặc hết những tháng ngày chơi vơi Anh có về cùng em? Theo em, theo em đi về với thác mây giữa trời Theo em buông lơi câu tình ca với đời Theo em, theo em, đôi ta mặc hết những tháng ngày chơi vơi Anh có về cùng em? Hương men say ngập ngừng môi ai? Chiếc khăn piêu em trao nơi ai? Câu hát buông chầm chậm níu chân Anh có về cùng em?