Ánh dương tan, màn đêm u buồn Mình tôi nơi đây với ly rượu cay Thoáng cơn say, lòng đau tận đáy Huh Dù biết trái tim chẳng thể quay về Mà sao đôi tay ta chẳng thể buông? Đã lỡ đánh rơi đi một ánh mắt Nhận lại những tổn thương Đi về đâu, chỉ là những ánh sáng nhạt màu Mưa còn rơi, chẳng thể vơi đi nỗi nhớ em Từ đầu đã không nên yêu, đã không nên mơ để trái tim không đau Mưa hãy cuốn trôi từng giọt đắng ở trên môi về em Tiếng mưa rơi nặng trĩu nỗi lòng Đầy vơi trong tim chẳng nói thành câu Chút men say, tình tan thành khói Hah Dù biết ước mơ vẫn cứ mong chờ Mà đôi tay ta vẫn không thể buông Dù biết đánh rơi đi một ánh mắt Nhận lại những tổn thương Đi về đâu, chỉ là những ánh sáng nhạt màu Mưa còn rơi, chẳng thể vơi đi nỗi nhớ em Từ đầu đã không nên yêu, đã không nên mơ để trái tim không đau Mưa hãy cuốn trôi từng giọt đắng ở trên môi Hỡi em, anh ghim thật sâu nước mắt với những u sầu Hình dung em tan theo bóng tối phút chốc vụt mất Ah ♪ Đi về đâu, chỉ là những ánh sáng nhạt màu Mưa còn rơi, chẳng thể vơi đi nỗi nhớ em Từ đầu đã không nên yêu, đã không nên mơ để trái tim không đau Mưa hãy cuốn trôi từng giọt đắng ở trên môi về em