Chiếc lá vàng nhẹ nhàng rụng rơi cuối sân Mưa khẽ khàng, hạt mưa như đang xoá đi tâm tư muộn màng Đêm sắp tàn, lời ca tôi cất lên Xa ngút ngàn, liệu ai đang mong ngóng trong một chiều miên man Và tôi vẫn đứng nơi đây chờ em Vẫn mong một ngày đôi tay đan bàn tay Bài tình ca tôi hát như làn gió tan vào mây Vào một ngày trời trong xanh, từng tia nắng mang em đến Nhẹ nhàng xoá tan đêm đông những ngày buồn Đem muôn vàn yêu thương Hòa nhịp sau đêm ngày vấn vương Tay đan bàn tay Mùa đông năm ấy đôi mình có nhau nồng say Nỗi nhớ đong đầy Những nốt nhạc từ bài tình ca xót xa Điếu thuốc tàn, giọt cà phê vẫn đắng trên đôi môi vội vàng Nghe tiếng đàn từ lâu em đã quên Nỡ phũ phàng, để ai đêm thương nhớ, ngày một mình lang thang Tìm nơi góc phố xưa ta còn nhau Vẫn những hàng cây nhưng em đang ở đâu? Bài tình ca tôi viết cho người chẳng thể thành câu