Một hôm trời có mưa rào Và tôi vội tấp xe vào một quán ăn Một anh nhà bếp đang thái su hào Nhìn thấy tôi vẫy tay chào rất mừng (hello) Rồi thêm ba bốn người nữa đi vào Vừa đi vừa xô, vừa chen rất xôn xao Mọi người nói năng liên hồi, giành giật món ăn, chỗ ngồi Chẳng nhìn thấy tôi, không ai thèm để ý đến tôi, thì thôi Rồi tôi cũng kiếm được chỗ cho mình Ngồi xuống đọc báo xem hình và check mail (Gmail, Gmail) Thực lòng mà nói hôm ấy hơi nghèo Chỉ dám gọi chiếc bánh xèo ít thịt, nhiều rau Rồi bỗng nhiên ôi, nghe mà xem Đàn ai vừa chơi vài câu thấy quen quen Đứng lên tôi nhìn, tai lắng nghe tôi tìm Nơi bước chân tôi dừng bên hành lang đầy hoa tím, tôi ngồi im Vì không dám phiền Một cô bé trông rất hiền Bàn tay lướt trên phím đàn Đôi mắt rưng rưng mơ màng Rồi mưa ngớt dần Bài ca bỗng nghe rất gần và Như thấy cơn mơ vừa qua Trong phút giây tôi nhận ra Cô bé đang chơi bài nhạc tôi viết nhân ngày tôi biết nói yêu lần đầu Cô bé đưa tôi về ngày ấy ngây ngô là thế Nào biết sẽ có một ngày lòng thấy tiếc nuối Cô bé đưa tôi đi về ngày xưa Bên quán cơm nghèo trong một chiều mưa Cô bé đang chơi đàn, đôi mắt ai mơ màng? Và tôi chợt thấy trong tim mình một đóa hoa ♪ Và tôi thấy ngày hôm ấy Có hai trái tim đang cười với nhau Và rồi khi ngày em biết yêu là gì Em nhớ đôi lời tôi viết Em hát trong chiều tha thiết với tiếc nuối Cô bé đang chơi bài nhạc tôi viết nhân ngày tôi biết nói yêu lần đầu Cô bé đưa tôi về ngày ấy ngây ngô là thế Nào biết sẽ có một ngày lòng thấy tiếc nuối Cô bé đưa tôi đi về ngày xưa Bên quán cơm nghèo trong một chiều mưa Cô bé đang chơi đàn, đôi mắt ai mơ màng? Và tôi chợt thấy trong tim mình, tôi lại lắng nghe tim mình Cô bé đang chơi bài nhạc tôi viết Cho người con gái tôi thương năm nào Trong tiếng mưa rơi, ôm đàn em khóc Tôi ngồi trong góc cũng đang nghẹn ngào Cô bé đưa tôi đi về ngày xưa Bên quán cơm nghèo trong một chiều mưa Cô bé đang chơi đàn, đôi mắt ai mơ màng? Nào biết sẽ có một ngày, lòng thấy tiếc nuối thế này Vì cô bé buồn Tự nhiên thấy cô bé buồn