Như bình minh rực rỡ xua tan đi màn sương sớm Mái tóc đen dài buông hờ hững trên đôi bờ vai gầy Làm anh đắm chìm vào những giấc mơ Nơi mùa thu toả nắng lung linh trên đôi bờ môi xinh Nơi bình yên lặng lẽ chôn sâu trong làn mắt biếc Ngày đã xa rồi tạm biệt những giấc mơ Đừng nói với anh những lời đắm say Ngày đó nay đã phai nhạt vết yêu Đừng nói giá như ta chưa từng quen biết Đừng níu những kỷ niệm ngọt ngào thơ ngây Đừng nói giá như Không còn chung một lối giấc mơ xưa giờ tan vỡ Ôi biết bao ngày tháng bao nhiêu là hy vọng Thời gian xoá mờ, chuyện cũ sẽ qua Không còn thu toả nắng lung linh trên đôi bờ vai xưa Nhớ vòng tay nào ấm xua tan đi cơn lạnh tê buốt Của mưa tháng mười, ngày mới biết yêu Đừng nói với anh những lời đắm say Ngày đó nay đã phai nhạt vết yêu Đừng nói giá như ta chưa từng quen biết Đừng níu những kỉ niệm ngọt ngào thơ ngây Đừng nói giá như ♪ Đừng nói giá như ta chưa từng quen biết Đừng níu những kỉ niệm ngọt ngào thơ ngây Đừng nói giá như (giá như) Đừng nói với anh những lời đắm say Ngày đó nay đã phai nhạt vết yêu Đừng nói giá như ta chưa từng quen biết Đừng níu những kỉ niệm ngọt ngào thơ ngây Đừng nói giá như ta chưa từng quen nhau Đừng nói giá như ta chưa từng quen Đừng nói giá như ta chưa từng quen nhau