Giấc trưa hè Nắng về Trời đất nghiêng màu Ngỡ đâu, ngỡ đâu Giấu trăm ngàn Nghìn vạn Tình yêu trong lòng Nhớ mong, nhớ mong Sao em không nói ra rằng Rằng em đã lâu Thích ai đã lâu Sao em không nói ra rằng Rằng em trót vương Trót thương nhớ ai Chu-du-chu-du-chù-du-du Sao em không nói? Sao em không nói? Tu-du-tu-du, tù-du-du Sao em không nói? Sao em không nói? Nhớ ra rồi Em sợ Từ chối em buồn Em buồn Tôi buồn Biết sao giờ Hay là Em cứ nói ra Dễ mà Dễ mà Sao em không nói ra rằng Rằng em đã lâu Thích ai đã lâu Sao em không nói ra rằng Rằng em trót vương Trót thương nhớ ai Chuyện tình yêu gửi trong những cái tên Hằng đêm nằm mơ vẫn viết lên Tình ca vài ba những đoá hoa Chưa một lần nói ra Để khi lạc nhau giữa đám đông Tìm đâu người ta vẫn ngóng trông Ngày xưa người không dám nói ra Thì trách ai bây giờ? Trách ai bây giờ? Trách ai bây giờ? ♪ Sao tôi không nói? Ra rằng Rằng tôi đã lâu Thích em đã lâu Sao tôi không nói ra rằng Rằng tôi trót vương Trót thương nhớ em Chuyện tình yêu gửi trong những cái tên Hằng đêm nằm mơ vẫn viết lên Tình ca vài ba những đoá hoa Chưa một lần nói ra Để khi lạc nhau giữa đám đông Tìm đâu người ta vẫn ngóng trông Ngày xưa người không dám nói ra Thì trách ai bây giờ? Trách ai bây giờ? Trách ai bây giờ? Trách ai bây giờ?