Trên đoạn đường mình đến gặp em Anh chẳng lường được tâm trí ngủ quên Sao bây giờ em chưa đến đây? Để cho từng giây từng phút chậm lại Hãy để cho anh được tan biến Hãy đưa anh vào chốn thần tiên Anh sẽ là ngọn gió vuốt ve Em sẽ như tán cây dịu dàng Mình chẳng biết có ngày màu nắng khẽ chạm bờ môi (khẽ chạm bờ môi) Làm sao em có thể làm trái đất này cười nói? (đêm ngày) Anh chẳng chôn giấu lời cho em Đoạn đường đó sẽ là một thoáng êm đẹp anh mang Trên đoạn đường từng bước cùng nhau Mỗi đêm dài anh chỉ đợi mong (nhớ mong đêm dài) Nhưng bây giờ em chẳng đến đâu (chẳng đến đâu) Cho ngày tháng trôi mau buồn rầu Hãy, để cho anh được tan biến Hãy đưa anh vào chốn thần tiên Anh không thể là gió vuốt ve Còn đâu là em ngày ấy muôn màng Mình chẳng biết có ngày màu nắng khẽ chạm bờ môi (khẽ chạm bờ môi) Làm sao em có thể làm trái đất này cười nói? (đêm ngày) Anh chẳng chôn giấu lời cho em Đoạn đường đó sẽ là một thoáng êm đẹp anh mang