Từ bao lâu, trái tim này dần quen cô đơn Không còn muốn tiếng yêu thương trao kề bên ai Cứ ngỡ suốt đời suốt kiếp mình tôi bước đi chẳng sao Mà hôm nay người ngang qua tim chợt rung Đời như mơ, tiếng yêu thương người trao cho anh Anh bật khóc, cánh tay anh ôm chặt em thôi Mình hứa sẽ cùng nhau bước dù cho bão giông chẳng buông Mà cớ tại sao? Trời cao xanh vì sao lấy anh rời xa Tiếng hẹn thề cùng theo gió mây phai màu Dương trần còn một mình anh khóc than như trẻ thơ Hết mộng mơ Từ nay thôi lòng không vấn vương phàm duyên Suốt đời này mình em giữ nguyên câu thề Cho dù tình mình dẫu chẳng biết tương lai ngày sau Chỉ cần em bình an ♪ Chờ bao lâu, đến nay anh dần quen cô đơn Không còn khóc, nhớ thương em chôn vùi trong tim Ngày tháng quay về chốn cũ chợt em thấy anh đứng đây Vội vàng em chạy thật nhanh ôm chặt anh Là mơ thôi, bóng dáng em chợt vội tan mau Anh bật khóc, nước mắt anh rơi làm sao ngưng Mình hứa sẽ cùng nhau bước dù cho bão giông chẳng buông Mà bước thật nhanh Trời cao xanh vì sao lấy anh rời xa Tiếng hẹn thề cùng theo gió mây phai màu Dương trần còn một mình anh khóc than như trẻ thơ Hết mộng mơ Từ nay thôi lòng không vấn vương phàm duyên Suốt đời này mình em giữ nguyên câu thề Cho dù tình mình dẫu chẳng biết tương lai ngày sau Chỉ cần em bình an Trời cao xanh vì sao lấy anh rời xa Tiếng hẹn thề cùng theo gió mây phai màu Dương trần còn một mình anh khóc than như trẻ thơ Hết mộng mơ Từ nay thôi lòng không vấn vương phàm duyên Suốt đời này mình em giữ nguyên câu thề Cho dù tình mình dẫu chẳng biết tương lai ngày sau Chỉ cần em bình an