Một tuần trôi tĩnh lặng, con tim bắt đầu thấm đau Mỗi giây trôi gợi ký ức lại nhói sâu từng cơn bão nhớ Một mình là ác mộng, vì em đã quá đỗi thân thuộc Kìm nén nỗi cô đơn, lại muốn khóc to hơn Chẳng ai có kết thúc nguyên vẹn, cứ thế khuyết mãi một hạnh phúc Dù ta cố gắng để quay lại, chẳng qua chỉ dời ngày biệt ly Chỉ khổ trái tim luôn khờ dại, không dám rời xa mãi mãi Kìm nén yêu thương là điều tàn nhẫn nhất (ta xa nhau là sai phải không?) Anh nhớ em mà khóc không thành tiếng Nửa đêm giật mình chợt bàng hoàng bối rối Ám ảnh lời nói dối Tại sao hai ta lại vội vàng bên nhau? Quá dễ yếu lòng mới lạc vào hố sâu Tình yêu vì thiếu ân cần, cảm xúc mất dần Đôi tay không kịp giữ, thì không đủ siết Thì đừng trách sao sưởi hoài chẳng ấm Ai từng vất vả để khiến trái tim anh chẳng còn sắt đá Từng níu áo anh và muốn mình đi cùng, nhớ hoài con đường Lần đầu tiên ta ngỏ lời yêu nhau Trời mộng mơ bỗng cháy rực rồi hoang tàn chẳng kịp bàng hoàng Tự dưng nước mắt miên man Chẳng ai có kết thúc nguyên vẹn, cứ thế khuyết mãi một hạnh phúc (không đau, không phai) Dù ta cố gắng để quay lại, chẳng qua chỉ dời ngày biệt ly Chỉ khổ trái tim luôn khờ dại, không dám rời xa mãi mãi (Chẳng cần đợi đến bão lỡ) kìm nén yêu thương là điều tàn nhẫn nhất Anh nhớ em mà khóc không thành tiếng Nửa đêm giật mình chợt bàng hoàng bối rối Ám ảnh lời nói dối Tại sao hai ta lại vội vàng bên nhau? Quá dễ yếu lòng mới lạc vào hố sâu Tình yêu vì thiếu ân cần, cảm xúc mất dần Đôi tay không kịp giữ Người ta xa nhau vậy mà càng quấn quýt Ta ở trong vòng tay nhưng lại buông Giận nhau như băng, chỉ cần lời ấm áp Bão giông nào không tan (Đừng vuột mất những gì đã có rồi tiếc nuối) Tình yêu vỏn vẹn chỉ cần sự quan tâm Hạnh phúc khi ta thôi quan trọng bản thân Đừng quên mình mất nhau là vì lý do gì Lý trí luôn lạc hướng khiến ta rời xa yêu thương Khi phân định ai đúng, chúng ta định ngày chia tay Em ở đâu? Trời đang mưa, anh đến được không? Mình rời nhau, vài hạt mưa cũng thấy nặng vai Anh nhớ em nhiều lắm