Hôm nay thật khác, tinh mơ tôi thức dậy thật sớm Cuộn mền và gối, vươn vai để lấy hơi thật sâu Giờ đi đâu cũng thấy đông người, đến lúc chỉ mong sống xa thành phố Tìm về nơi hoang sơ yên bình, quên đi tôi đã sống thế nào Chơi vơi đứng giữa cuộc đời, cô đơn không muốn về nhà Chờ mong ai nắm tay tôi sẻ chia và động lòng khi tôi khóc Gió mát xua tan lo âu, non xanh che hết muộn sầu Là nơi tôi muốn dừng lại, nơi tồn tại thật lòng và cảm thông I am lonely wherever I go What should I do? Why, why I am lonely wherever I go? Đời người không những ngắn ngủi và chóng tàn Chỉ còn một mình với chiếc bóng của chính mình Muốn hét lên những ngại ngần rồi biết chẳng có ai nghe Lòng càng thêm chông chênh I'm fine, don't worry, thật ra là cô đơn I am not okay, lâu ngày tâm hồn trở nên trống rỗng Chẳng tìm ra chân tình Khiến người ta chỉ còn một thế giới hời hợt vô tâm (hơi hợt vô tâm) Chơi vơi đứng giữa cuộc đời, cô đơn không muốn về nhà Chờ mong ai nắm tay tôi sẻ chia và động lòng khi tôi khóc Gió mát xua tan lo âu, non xanh che hết muộn sầu Là nơi tôi muốn dừng lại, nơi tồn tại thật lòng và cảm thông Sẽ có những lúc nặng lòng như băng qua suối ngược dòng Đừng buông xuôi giữa đêm đông, chút nữa thôi là Mặt Trời rực rỡ Cố gắng nuôi hy vọng rằng cô đơn đâu phải cả đời Thời gian dẫu muốn trêu tôi, bắt tôi đợi duyên Trời, đợi rất lâu Không sao, tôi vẫn tự mình yên bình