Nhiều khi anh mong được một lần nói ra hết tất cả, thay vì. Ngồi lặng yên nghe em kể về anh ta bằng đôi mắt lấp lánh. Đôi lúc em tránh ánh mắt của anh, Và dường như lúc nào em cũng hiểu thấu lòng anh. Không thể ngắt lời, càng không thể để giọt lệ nào được rơi. Nên anh lùi bước về sau để thấy em rõ hơn, để có thể ngắm em từ xa âu yếm hơn. Cả nguồn sống bỗng chốc thu bé lại, vừa bằng một cô gái. Hay anh vẫn sẽ lặng lẽ kế bên, Dù không nắm tay nhưng đường chung mãi mãi. Và từ ấy ánh mắt anh hồn nhiên đến lạ. Chẳng một ai có thể ngăn được trái tim khi đã lỡ yêu rồi. Đường ai can ngăn tôi, khuyên tôi vì yêu không có lỗi. Ai cũng ướt muốn khao khát được yêu, được chờ mong tới giờ ai nhắc đưa đón buổi chiều. Mỗi sáng thức dậy được ngắm một người nằm cạnh ngủ say. Nên anh lùi bước về sau, để thấy em rõ hơn. Để có thể ngắm em từ xa, âu yếm hơn. Cả nguồn sống bỗng chốc thu bé lại, Vừa bằng một cô gái. Hay anh vẫn sẽ lặng lẽ kế bên, Dù không nắm tay nhưng đường chung mãi mãi. Và từ ấy ánh mắt anh hồn nhiên đến lạ. Nên anh lùi bước về sau, để thấy em rõ hơn, Để có thể ngắm em từ xa âu yếm hơn. Cả nguồn sống bỗng chốc thu bé lại, vừa bằng một cô gái. Hay anh vẫn sẽ lặng lẽ kế bên, Dù không nắm tay nhưng đường chung mãi mãi. Và từ ánh ánh mặt anh hồn nhiên đến lạ. Tại sao anh không thể gặp được em sớm hơn.