Ngày xưa khi ta lớn lên đã nghe câu hát lý chim quyên Chim quyên ăn trái nhãn lồng Chiều nay qua sông Cửu Long lại nghe câu hát lý chim quyên Chim quyên ăn trái nhãn lồng Chim quyên chim ăn trái nhãn lồng Lia thia quen chậu, vợ chồng quen hơi Mà đôi ta không là tình nhân, không phải vợ chồng (không phải vợ chồng)) Chưa hề bén tiếng, chưa hề quen hơi (chưa hề quen hơi) Như chim quyên chưa ăn trái nhãn lồng Như lia thia chưa quen với chậu vàng Nên dù biệt ly cũng chẳng ai buồn chi Chẳng ngậm ngùi đâu dù phải nghe câu hát lý chim quyên Vàng rơi mênh mông sóng xô, thoạt nghe trong gió thoáng hương cau Hương cau xui nhớ mùi trầu Chiều nay qua sông Cửu Long chợt nghe ai hát lý thương nhau Thương nhau sao lỡ nhịp cầu? Chim quyên chưa ăn trái nhãn lồng Ta không thương bậu, bậu đừng thương ta Chiếc áo bà ba trên dòng sông thăm thẳm Thấp thoáng con xuồng bé nhỏ mong manh Nón lá đội nghiêng, tóc dài con nước đổ Hậu Giang ơi, em vẫn đẹp ngàn đời Nhớ chiếc xuồng xưa năm nào trên bến cũ Thương lắm câu hò reo gọi khách sang sông Áo trắng xuồng đưa, mắt cười em khẽ gọi Người thương ơi, em vẫn đợi, vẫn chờ Đẹp quá, quê hương hôm nay đẹp vô ngần Về Sóc Trăng hôm nay khai điệu Lâm Thôn Đàn én chao nghiêng xôn xao mùa lúa nhiều Về bến Ninh Kiều thấy chàng đợi người yêu Em xinh tươi trong chiếc áo bà ba Em đi mau kẻo trễ chuyến phà đêm Qua bến Bắc Cần Thơ Hậu Giang ơi, nước xuôi, xuôi một dòng Dẫu qua đây một lần Nói sao cho cạn lòng Nói sao cho vừa thương Hậu Giang ơi, nước xuôi, xuôi một dòng Dẫu qua đây một lần Nói sao cho cạn lòng? Nói sao cho vừa thương? Đã lâu lắm rồi em về thăm lại chốn xưa Đã lâu lắm rồi em về đi qua cây cầu dừa Cầu dừa trơn trượt lắm em ơi Đi mà không khéo, té như chơi Môi son, má đào, chân guốc cao gót làm sao qua cầu dừa? Em ở phố thị quen rồi, xe cộ đón đưa (xe cộ đón đưa) Em đã quên rồi quê mình có cây cầu dừa (có cây cầu dừa) Cầu dừa anh chạy trước, em sau Em cùng anh quấn quýt bên nhau Cây me trước nhà, cây khế sau ngõ trèo leo cùng cười Thuở thiếu thời vui lắm ai ơi Em lâu rồi, đã bỏ cuộc chơi Bỏ anh bơ vơ với cây cầu dừa Cây cầu dừa sớm nắng chiều mưa (sớm nắng chiều mưa) Em bước theo chồng, khoe áo hồng bao kẻ đón đưa Làm sao em nhớ đến cây cầu dừa? Nhớ giàn bông bí, nhớ con ong bầu sớm trưa Bây giờ em về, xa lạ cả người lẫn quê Bây giờ em về, anh buồn với bao kỷ niệm Cầu dừa vẫn là lối đi chung Em giờ chân bước thấy mông lung Cây me trước nhà, cây khế sau ngõ nhìn em sao lạ lùng Có một dòng sông chảy tràn trong trí nhớ Làng em bến lở, làng anh ở bến bồi Mỗi ngày em qua bên này sông đi học Dưới bến con đò chờ trong bóng mù u Nhánh mù u con bướm vàng quanh quẩn Anh bao chiều tan thơ thẩn qua sông Em tan trường về, con đò lên bến lở Áo lụa như mây bay ngược gió sông chiều (Áo lụa như mây bay ngược gió sông chiều) Ơi, con sông quê bao năm đã lở, đá bồi Đời biển dâu nên anh cũng dạt quê người Chiều nay, bỗng nhớ cây mù u Dòng sông in bóng em chiều thu Về đây mới biết bên sông không còn bóng hình ngày xưa