Xưa có anh yêu mình hơn hết trần gian Ngày ngày ra nơi kia ngắm mình Qua chiếc gương soi mình trong nước Hồ trongngười mà anh yêu đang hé môi Mặt nước nói với mìnhrằng ko ai trên thế gian đẹp đến giết chết mìnhnhìn như say như đắm mê Xanh biếc xanh trong hồ đôi mắt hiện ramặt hồ lung linh đang ngắm mình Qua chiếc gương con người kia cúi nhìn anh Mặt hồ long lanh trong mắt trong Và cái chết đến tìm Người con trai kia mất đi Hồ nước khóc hóa mặn Chuyện ko ai trông thấy nhau.