Ngày xưa ấy vẫn hay đùa với em bảo rằng khi nhớ anh thật nhiều Thì em hãy khép đôi bờ mi và gọi tên anh, anh sẽ hiện ra Trò chơi lúc đó em thật mãi chơi, em vẫn luôn khép đôi mi lại Và mở ra trước em được thấy anh, mà anh đã không có đây Anh ở đâu? Và cứ thế, em khép đôi mi, gọi tên anh đến trăm ngàn lần Người vẫn đi, đi mãi xa nơi chốn nào? (Mãi xa nơi chốn nào) Và cứ thế em khép đôi mi, rồi chẳng dám mở ra Em rất sợ khi mở ra không có anh Thời gian trôi qua anh cũng mãi xa, khi trò chơi trở nên xa lạ Thì một hôm anh quay về với em và anh nói anh đã hiểu ra Tại sao phải thế, sao lại trở về để niềm đau khắc thêm một lần Giờ em mong sau khi mở mắt ra thì trò chơi đó ta đã chơi chỉ là mơ Và cứ thế, em khép đôi mi, gọi tên anh đến trăm ngàn lần Người vẫn đi, đi mãi xa nơi chốn nào? Và cứ thế em khép đôi mi, rồi chẳng dám mở ra Em rất sợ khi mở ra không có anh Và cứ thế, em khép đôi mi, gọi tên anh đến trăm ngàn lần Người vẫn đi, đi mãi xa nơi chốn nào? Chốn nào? Và cứ thế em khép đôi mi, rồi chẳng dám mở ra Em rất sợ khi mở ra không có anh Tại sao phải thế, sao lại trở về, để niềm đau khắc thêm một lần Giờ em mong sau khi mở mắt ra thì trò chơi đó ta đã chơi chỉ là mơ Giờ em mong sau khi mở mắt ra thì trò chơi đó ta đã chơi chỉ là mơ