Sài Gòn yêu ơi, đã hết rồi ngày tháng đam mê Nhớ đường xưa mình vẫn đi về, nhớ từng viên sỏi đá bên lề Tiếng vọng buồn mưa gió đêm khuya Như dòng lệ chinh chiến chia ly Sài Gòn yêu ơi, đã hết rồi ngày tháng bên nhau Giữa tuổi yêu mà bỗng ưu sầu, giữa ngày xanh mà tóc phai màu Ta chỉ còn lệ khóc thương nhau Ta chỉ còn héo hắt tình sầu Thôi em, buồn nhiều chi em Mong rồi một ngày nguôi quên Thôi đừng nhắc nhớ nhau nhiều Đã lỡ nhịp cầu, đành chấp nhận thương đau Sài Gòn yêu ơi, nhớ những ngày lửa cháy, bom rơi Trắng từng đêm nghe súng vang trời, mắt mẹ trông hoả pháo thở dài Thương về thằng con chết xa xôi Thương Sài Gòn số kiếp ngậm ngùi Sài Gòn yêu ơi, đã hết rồi ngày tháng bên nhau Giữa tuổi yêu mà bỗng ưu sầu, giữa ngày xanh mà tóc phai màu Ta chỉ còn lệ khóc thương nhau Ta chỉ còn héo hắt tình sầu Thôi em, buồn nhiều chi em Mong rồi một ngày nguôi quên Thôi đừng nhắc nhớ nhau nhiều Đã lỡ nhịp cầu, đành chấp nhận thương đau Sài Gòn yêu ơi, nhớ những ngày lửa cháy, bom rơi Trắng từng đêm nghe súng vang trời, mắt mẹ trông hoả pháo thở dài Thương về thằng con chết xa xôi Thương Sài Gòn số kiếp ngậm ngùi Thương về thằng con chết xa xôi Thương Sài Gòn số kiếp ngậm ngùi