Nhận cuộc điện thoại từ trong đêm, màn hình hiển thị chẳng nêu tên Em vẫn nhận ra anh qua đôi ba con số quen thuộc Bên kia đầu dây chẳng hề cất tiếng Em cũng lặng im vì vốn biết giữa chúng ta đâu còn gì Đây không phải lần đầu gọi cho em, anh thấy ngạc nhiên khi em bắt máy "Anh muốn xin lỗi, lúc ấy anh không muốn ta thế này" Bên đây đầu dây chẳng hề cất tiếng Em vẫn lặng im vì chẳng biết em phải quan tâm làm chi? Cuộc điện thoại trong đêm đã khiến em nhớ về cô ta Về chuyện mà khi đó một mình em phải trải qua Sao bây giờ anh quay trở lại, bây giờ anh mới đoái hoài? Mấy ai còn như xưa đâu anh Bỏ lại đằng sau lưng những nỗi chơi vơi ngày hôm qua Bỏ lại tình em đã trao anh cùng ngàn xót xa Bỏ lại từng chiều nắng hạ, nghe lòng mình thấy lạ Mà anh có biết khi buồn, người ta thường sẽ ngắm hoàng hôn? ♪ Đây không phải lần đầu gọi cho em, anh thấy ngạc nhiên khi em bắt máy "Anh muốn xin lỗi, lúc ấy anh không muốn ta thế này" Bên đây đầu dây chẳng hề cất tiếng Em vẫn lặng im vì chẳng biết em phải quan tâm làm chi? Cuộc điện thoại trong đêm đã khiến em nhớ về cô ta Về chuyện mà khi đó một mình em phải trải qua Sao bây giờ anh quay trở lại, bây giờ anh mới đoái hoài? Mấy ai còn như xưa đâu anh Bỏ lại đằng sau lưng những nỗi chơi vơi ngày hôm qua Bỏ lại tình em đã trao anh cùng ngàn xót xa Bỏ lại từng chiều nắng hạ, nghe lòng mình thấy lạ Mà anh có biết khi buồn, người ta thường sẽ ngắm hoàng hôn? Dù là ngày buồn đêm đen Dù chỉ còn lại mình em Dù nước mắt có rơi Năm tháng xa vời, người ơi! Cuộc điện thoại trong đêm đã khiến em nhớ về cô ta Về chuyện mà khi đó một mình em phải trải qua Sao bây giờ anh quay trở lại, bây giờ anh mới đoái hoài? Mấy ai còn như xưa đâu anh Bỏ lại đằng sau lưng những nỗi chơi vơi ngày hôm qua Bỏ lại tình em đã trao anh cùng ngàn xót xa Bỏ lại từng chiều nắng hạ, nghe lòng mình thấy lạ Mà anh có biết khi buồn, người ta thường sẽ ngắm hoàng hôn? ♪ Chỉ còn lại tiếng thở dài, ngậm ngùi nhìn anh với ai