Suýt nữa thì anh có thể nói muôn vàn lời muốn nói Suýt nữa thì có thể đèo em qua từng hàng phố quen Dòng lưu bút năm xưa viết vội, hay còn nhớ nhau đến những ngày sau Tình yêu đầu tiên anh giữ, vẫn vẹn nguyên nơi con tim này Anh còn nhớ mỗi lúc tan trường, ngại ngùng theo em Là con phố có hoa bay, anh mãi theo sau Khoảng cách ấy mà sao xa quá, chẳng thể nào để tới bên em Thời thanh xuân anh có là những nỗi niềm nuối tiếc Lời chưa nói, anh thả vào trong cơn gió nhắn với mây trời Tình yêu đó chỉ riêng anh biết, anh cũng chẳng mong hơn nhiều Liệu rằng em còn ai đưa đón, anh ơ thờ dõi theo em Nếu có thể trở về hôm ấy, anh sẽ chẳng để phí cơ hội Từng vòng quay trên chiếc xe đạp anh đón đưa em ngang qua Thời thanh xuân mà ta cùng nhau viết lên những giấc mơ đẹp Một buổi chiều ngập tràn mảnh vỡ rơi ra từ hạnh phúc riêng anh Suýt nữa thì người đã biết yêu thương một thời anh đã tương tư Quả chò bay muốn nhắc anh rằng hãy đừng nuối tiếc (đừng nuối tiếc) Vậy mà sao chính anh vẫn mãi cứ hy vọng (vẫn mãi cứ hy vọng) Để rồi trên đoạn đường phía trước ta vô tình nhìn thấy nhau Liệu bây giờ anh sẽ nói những tình yêu cất giữ bấy lâu Ai cũng phải gói cho mình khoảng trời ký ức (anh nhớ đến) Ai cũng phải có trong tim một vài vết thương Thời gian trôi chẳng chờ đợi ai, em đã được người đón, ai đưa Tình yêu anh vẫn thế, vẫn mãi chôn vùi nơi đây Lời chưa nói (chưa nói), anh thả vào trong cơn gió nhắn với mây trời Tình yêu đó chỉ riêng anh biết, anh cũng chẳng mong hơn nhiều Liệu rằng em còn ai đưa đón, anh ơ thờ dõi theo em (dõi theo em) Nếu có thể trở về hôm ấy, anh sẽ chẳng để phí cơ hội Từng vòng quay trên chiếc xe đạp anh đón đưa em ngang qua Thời thanh xuân mà ta cùng nhau viết lên những giấc mơ đẹp Một buổi chiều ngập tràn mảnh vỡ rơi ra từ hạnh phúc riêng anh Suýt nữa thì người đã biết yêu thương một thời anh đã tương tư