Chuyện về chàng trai, thầm thương em biết bao lâu nay rồi Nhiều người cũng thế, cứ mãi ôm đau thương thôi, chẳng hiểu sao Vì vỡ nát cũng đã quen rồi Đơn phương cũng vậy thôi Cũng đã lâu chờ một người Thói quen thôi mà Yêu là một loại cảm giác Lý trí không thể phản bác Đến khi con tim tan nát, vẫn cứ mong chờ Cũng không thể im lặng mãi Không phải thành quả gặt hái Yêu giống như là mặt trái của kẻ mộng mơ Một mình trong phòng với những ánh sao trăng kia lẳng lơ Vẫn đợi em nhiều tối, vẫn luôn chú ý màn hình chờ Khi em dần lạc lối, và cả thế giới luôn làm ngơ Thì phía sau lưng em còn lại anh với những muộn phiền Chỉ là thói quen mỗi đêm anh viết tâm tư mình trên ô ly Hạt mưa li ti như đang thầm thì một vài điệu melody Ánh đèn phố đôi lúc chập chờn Có cơn gió vốn dĩ giận hờn Ánh trăng soi sáng mặt đường, tại vì sao lại buồn? Anh cứ giữ sâu trong lòng mình quá nhiều thứ Chắc rằng anh chẳng còn bất ngờ, nếu giờ em rời đi Vì từ trước nay đều như thế rồi còn gì Nên anh chỉ biết mỗi khi tan ca về 10h đêm Cảm giác trống rỗng như được lấp đầy vì nụ cười em Cứ mãi đơn phương theo lối cũ hay đi Thêm màu sắc mới thay vì Cuộc sống cứ trong tay ghì bên vòng xoay Nên anh chỉ lặng lẽ phía sau Chắc do là hạnh phúc đến lâu Nỗi buồn anh quá nhiều bây giờ thêm một thôi Chén sầu cho lòng anh được vơi Yêu là một loại cảm giác Lý trí không thể phản bác Đến khi con tim tan nát, vẫn cứ mong chờ Cũng không thể im lặng mãi Không phải thành quả gặt hái Yêu giống như là mặt trái của kẻ mộng mơ Một mình trong phòng với những ánh sao trăng kia lẳng lơ Vẫn đợi em nhiều tối, vẫn luôn chú ý màn hình chờ Khi em dần lạc lối, và cả thế giới luôn làm ngơ Thì phía sau lưng em còn lại anh với những muộn phiền Vì còn yêu em Nên còn đợi em Người mộng mơ bán hồn cho đêm Vì còn yêu em Nên còn đợi em Người mộng mơ bán hồn cho đêm Vì còn yêu em Nên còn đợi em Người mộng mơ bán hồn cho đêm Vì còn yêu em Nên còn đợi em Người mộng mơ bán hồn cho đêm Chuyện về chàng trai, thầm thương em biết bao lâu nay rồi Nhiều người cũng thế, cứ mãi ôm đau thương thôi, chẳng hiểu sao Vì vỡ nát cũng đã quen rồi Đơn phương cũng vậy thôi Cũng đã lâu chờ một người Thói quen thôi mà Yêu là một loại cảm giác Lý trí không thể phản bác Đến khi con tim tan nát, vẫn cứ mong chờ Cũng không thể im lặng mãi Không phải thành quả gặt hái Yêu giống như là mặt trái của kẻ mộng mơ Một mình trong phòng với những ánh sao trăng kia lẳng lơ Vẫn đợi em nhiều tối, vẫn luôn chú ý màn hình chờ Khi em dần lạc lối, và cả thế giới luôn làm ngơ Thì phía sau lưng em còn lại anh với những muộn phiền