Thà rằng anh nói không thương em nữa Cứ quay mặt đi cho em cay đắng Cớ sao phải chọn là giữa em và ai Dù em yêu anh nhưng em không muốn Phải tranh giành anh với một ai khác Nếu anh chọn em thì đã không đắn đo Vì em quá dại khờ để chính em phải mang đắng cay Vì em quá dại khờ nên mất anh Rời vòng tay em sẽ chẳng có ai ngoài em Yêu anh hơn cả bản thân vậy đâu, thế nên anh cứ đi Tại sao anh hãy nói đi Cớ sao lòng anh lại mau đổi thay? Tại sao anh hãy nói đi Cớ sao vội quên? Tại sao không nghĩ đến em Lòng này cũng đâu nào phải sỏi đá Ôi nỗi buồn này phải nói ra, nói ra cùng ai Lòng em thì quá nhỏ nhoi Thế nhưng nỗi đau lại quá giới hạn Giờ em chẳng biết đứng đây, đứng đây chờ ai Tình yêu càng lớn đến đâu Thì nỗi buồn sâu vào lòng hơn thế Thôi hãy xem mình chỉ như thoáng qua đời nhau ♪ Vì em quá dại khờ để chính em phải mang đắng cay Vì em quá dại khờ nên mất anh Rời vòng tay em sẽ chẳng có ai yêu anh hơn chính bản thân Thế nên anh hãy cứ đi đi Tại sao anh hãy nói đi Cớ sao lòng anh lại mau đổi thay? Tại sao anh hãy nói đi Cớ sao vội quên? Tại sao không nghĩ đến em Lòng này cũng đâu nào phải sỏi đá Ôi nỗi buồn này phải nói ra, nói ra cùng ai Lòng em thì quá nhỏ nhoi Thế nhưng nỗi đau lại quá giới hạn Giờ em chẳng biết đứng đây, đứng đây chờ ai Tình yêu càng lớn đến đâu Thì nỗi buồn sâu vào lòng hơn thế Thôi hãy xem mình chỉ như thoáng qua đời nhau Đến cuối cùng người tổn thương, vẫn chỉ là em