Vẫn nhớ tiếng ca ngày nào Ngày đôi ta chưa xa cách nhau Anh nói câu ngọt ngào Làm cho trái tim cồn cào Có lẽ đã sai từ đầu Mình không nên yêu, nên biết nhau Để một ngày nói câu từ biệt Là muôn kiếp mang muộn phiền Cứ thế chúng ta trở thành Một người dưng đã từng thân rất thân Mỗi bước mỗi cách xa cuộc tình Nghẹn ngào vây lấy đôi bàn chân Cố gắng cũng không được rồi Chỉ là mơ trăng nơi bóng nước thôi Trả lại người tháng năm tuyệt vời Người tôi thương mãi trong cả cuộc đời Khi người đời hay nói dối Mới thấy thật lòng nhớ anh Khi người đời toan tính quá Lại nhớ ta xưa ngây ngô Nhưng thời gian như gió cuốn Cô đơn về nước mắt cứ tuôn Tất cả thanh xuân của tôi Đã trao về người ♪ 从前的歌谣 都在指尖绕 得不到的美好 总在心间挠 白饭粒无处抛 蚊子血也抹不掉 触不可及刚刚好 日久天长让人恼 白月光在照耀 你才想起她的好 朱砂痣久难消 你是否能知道 窗前的明月照 你独自一人远眺 白月光是年少 是她的笑 白月光在照耀 你才想起她的好 朱砂痣久难消 你是否能知道 窗前的明月照 你独自一人远眺 白月光是年少 是她的笑