Đến đây thì cả hai chắc sẽ phải dừng lại Đoạn đường kia ngày mai em sẽ không cùng đi Chúng ta dù vẫn yêu phải nói câu chia lìa Bởi duyên phận không cho mình bên cạnh nhau Tam hổ: Nắm tay người rất lâu chẳng biết phải làm sao Từng buồn vui ngày xưa không dễ phai mờ đâu Trái tim này khắc sâu những phút giây ngọt ngào Ánh mắt và nụ cười ấy đã in trong đầu Ôm chặt người một lần sau cuối, lòng tan nát anh cố gượng cười Chúc cho người ngày mai sẽ luôn luôn yên bình Còn yêu sao phải xa nhau, phải quên bao kí ức một thời Chắc tại trời không muốn mình được gần nhau yêu nhau mà thôi Tam hổ: Từ đây ta sẽ chia xa, khẽ lau khô khóe mắt nhạt nhòa Số phận mà, đừng nên khóc, hãy chúc cho nhau câu bình an! Hoài yêu anh, mãi yêu anh, sẽ yêu anh đến suốt cuộc đời Nếu chọn lại, em vẫn chọn được gặp anh yêu anh mà thôi Tam hổ: Hoài yêu em, mãi yêu em, sẽ yêu em đến suốt cuộc đời Nở nụ cười chào nhau nhé duyên phận bắt ta xa nhau rồi.