Người sao nỡ vô tình Để cay đắng từng đêm giết chết đời mình Vì em quá hững hờ Để lòng anh từ lâu sống trong mong chờ Còn đâu phút êm đềm Còn đâu những lời yêu thắm thiết, ngọt mềm? Từ khi thiếu vắng anh Là cuộc sống của em chết theo tháng ngày Vẫn còn đó bao nhiêu lời yêu thương trên môi nồng say Thật êm ái những lúc hạnh phúc khi em gần anh Sao đành quên đi mau những gì đã trao nhau? Lời hứa khi xưa nay chẳng nhiệm màu Nếu ngày đó ta không hờn dỗi, chắc sẽ chung một lối Người ơi nếu như anh còn yêu, sao không về đây? Ân tình bao lâu nay chỉ là niềm chua cay Giờ có nuối tiếc cũng đã muộn màng, khóc duyên bẽ bàng Từ ngày chúng ta chia tay nhau Có một câu hỏi mà mỗi ngày anh vẫn không thể nào tìm được câu trả lời cho riêng mình Đó là tại sao trong một khoảng thời gian rất dài, chúng ta bên cạnh nhau Nhưng cuối cùng chúng ta vẫn là chia tay Người sao nỡ vô tình Để cay đắng từng đêm giết chết đời mình? Vì em quá hững hờ Để lòng anh từ lâu sống trong mong chờ (sống trong mong chờ) Còn đâu phút êm đềm Còn đâu những lời yêu thắm thiết, ngọt mềm? Từ khi thiếu vắng anh Là cuộc sống của em chết theo tháng ngày Và vẫn còn đó bao nhiêu lời yêu thương trên môi nồng say Thật êm ái những lúc hạnh phúc khi em gần anh Sao đành quên đi mau những gì đã trao nhau? Lời hứa khi xưa nay chẳng nhiệm màu Và nếu ngày đó ta không hờn dỗi, chắc sẽ chung một lối Người ơi nếu như anh còn yêu, sao không về đây? Ân tình bao lâu nay chỉ còn niềm chua cay Giờ có nuối tiếc cũng đã muộn màng, khóc duyên bẽ bàng Và vẫn còn đó bao nhiêu lời yêu thương trên môi nồng say Thật êm ái những lúc hạnh phúc khi anh gần em Sao em đành quên đi mau những gì ta trao nhau? Lời hứa khi xưa đã không còn nữa Và nếu ngày đó ta không hờn dỗi, chắc sẽ chung một lối Người ơi nếu như anh còn yêu, sao không về đây? Ân tình bao lâu nay chỉ là niềm chua cay Giờ có nuối tiếc cũng đã muộn màng, khóc duyên bẽ bàng Ân tình bao lâu nay chỉ là niềm chua cay Giờ có nuối tiếc cũng đã muộn màng Khóc cho tình lỡ