Ôm lòng đêm nhìn vầng trăng mới về nhớ chân giang hồ Ôi phù du từng tuổi xuân đã già, một ngày kia đến bờ Đời người như gió qua. Không còn ai, đường về ôi quá dài, những đêm xa người Chén rượu cay, một đời tôi uống hoài Trả lại từng tin vui cho nhân gian chờ đợi. Về ngồi trong những ngày Nhìn từng hôm nắng ngời, nhìn từng khi mưa bay Có những ai xa đời quay về lại Về lại nơi cuối trời, làm mây trôi. Thôi về đi, đường trần đâu có gì, tóc xanh mấy mùa Có nhiều khi, từ vườn khuya bước về Bàn chân ai rất nhẹ, tựa hồn những năm xưa.