Dù sau này... người có yêu ai thật đắm say. Thì chớ quên đi những phút giây... Mình từng bên nhau thật êm đềm. Còn nguyên vẹn... hình bóng trong anh chỉ có em. Lời nói trên môi vừa mới thôi... để giờ con tim anh thêm nhức nhối. Tại sao em trao cho anh nụ hôn quá nhanh chưa kịp mặn môi. Để đến khi em ra đi lòng anh vẫn không thôi mong đợi chờ. Và nếu... một giây nữa thôi em không hững hờ. Trách sao anh lại càng thêm nhung nhớ... Và cơn mưa không thôi rơi để anh thấm ướt khoe lệ tràn mi. Vì em không yêu thương thêm làm sao trách duyên ta không mặn nồng. Dẫu... một lần cũng mãi mang theo tình sầu. Thế sao ngay từ đầu... em hãy cứ nói với anh... đừng yêu. Dù sau này... người có yêu ai thật đắm say. Thì chớ quên đi những phút giây... Mình từng bên nhau thật êm đềm. Còn nguyên vẹn... hình bóng trong anh chỉ có em. Lời nói trên môi vừa mới thôi... để giờ con tim anh thêm nhức nhối. Tại sao em trao cho anh nụ hôn quá nhanh chưa kịp mặn môi. Để đến khi em ra đi lòng anh vẫn không thôi mong đợi chờ. Và nếu... một giây nữa thôi em không hững hờ. Trách sao anh lại càng thêm nhung nhớ... Và cơn mưa không thôi rơi để anh thấm ướt khoe lệ tràn mi. Vì em không yêu thương thêm làm sao trách duyên ta không mặn nồng. Dẫu... một lần cũng mãi mang theo tình sầu. Thế sao ngay từ đầu... em hãy cứ nói với anh... đừng yêu. Tại sao em trao cho anh nụ hôn quá nhanh chưa kịp mặn môi. Để đến khi em ra đi lòng anh vẫn không thôi mong đợi chờ. Và nếu... một giây nữa thôi em không hững hờ. Trách sao anh lại càng thêm nhung nhớ... Và cơn mưa không thôi rơi để anh thấm ướt khoe lệ tràn mi. Vì em không yêu thương thêm làm sao trách duyên ta không mặn nồng. Dẫu... một lần cũng mãi mang theo tình sầu. Thế sao ngay từ đầu... em hãy cứ nói với anh... đừng yêu.