Đời là cô đơn, một mình không hơn Trên vai bóng tối mà mình mang ơn Đời là cô đơn, một mình không hơn Trên vai bóng tối Ngự trên đỉnh cao với những cơn gió cô độc Thả tâm hồn bay bổng để tâm trí về hư không Giơ đôi tay lên cao để cho trời đất thanh lọc Những vết chàm theo năm tháng đang ẩn hiện tại bên trong Bao vây màn đêm khắp nơi đang là bóng tối Cái thiện bên trong đang cố gắng để chống chọi Giữ cho cái đầu lạnh và con tim đang nóng hổi Tâm hồn thuần khiết không bao giờ đánh đổi Đời là cô đơn, một mình không hơn Trên vai bóng tối mà mình mang ơn Đời là cô đơn, một mình không hơn Trên vai bóng tối mà mình mang ơn Hồ hố xừ cống xê xang xang xế xừ cống xế xang Mi si la sol sol la mi si la sol Xừ cống xê xang xang xế xừ cống xế xang Mi si la sol sol la mi si la sol Xừ cống xế xang xang xế xừ cống xế xang Mi si la sol sol la mi si la sol (Xừ cống xê xang) Những cánh chim lao đao theo vì sao trên cao Đi cùng nhau nôn nao khi phương nào cũng hao hao Đã cất cánh thì không thể quay ngược được Khi mà đặt tất cả rõ ràng lại càng không quay trượt được Nam nhi thì rất khó để sướt mướt, tiến bước nỗi đau Khi biết nó mình biết lướt không biết trước Được đời không thể đoán cũng không thể phán Ngược đời giông cũng ráng mà không cũng chán Đang tới thương mới buông lơi Liệu kiếp sau có đáng để cho lệ rơi từ trên trời Tia sáng cuối cùng đang tới Trên trời tia sáng cuối cùng đang tới Đời là cô đơn, một mình không hơn Trên vai bóng tối mà mình mang ơn Đời là cô đơn một mình không hơn trên vai bóng tối Xừ cống xê xang xang xế xừ cống xế xang Cô đơn, giữa cuộc, phong trần Xừ cống xê xang xang xế xừ cống xế xang Tấm thân bách chiếc giữa dòng Xừ cống xê xang xang (Ông trời ban xuống tia sáng cuối cùng) xế xừ cống xê xang Mi si la sol sol (Ông trời ban xuống tia sáng cuối cùng) la mi si la sol (Hờ hơ hờ hớ) Ông trời ban xuống tia sáng cuối cùng (hờ hơ hờ hớ) Ông trời ban xuống tia sáng cuối cùng (hớ ớ ớ ớ)