Sống mãi thế này, Làm sao mà ta tiến bộ được đây? Khắp thế gian này, Còn ai chờ ai để nắm một bàn tay? Và tôi là ai? Tôi đi tìm ai mà sao lạc lõng đến như vậy? Rồi qua ngày mai tôi không còn ai. Tôi không cần ai. Có biết trên đời, Là nơi mà bao mối thù đầy vơi. Cứu dỗi con người, Là linh hồn ta phải đến được một nơi. Chỉ khi mình ta say trong bài ca, Và thoát khỏi thế giới này. Tôi đưa bàn tay, Vươn ra một mai, Mà sao không ai nắm lại? Người ta thường nói Rằng "Chết là hết." Người ta thường nói "Chết là nhắm mắt xuôi tay" Tiếng khóc của những của kẻ u buồn. Tiếng hét của linh hồn đau sót tìm cách sinh tồn. Cho tôi về một nơi, Một nơi thảnh thơi, một nơi nhẹ hơi Và mang cái kết đến đây. Và hãy đưa tôi đến thiên đàng Hãy đưa tôi đến thiên đàng Và hãy cho tôi được sống, được yêu, được ghét, được thương được hết Và hãy đưa tôi đến thiên đàng. ♪ Có biết trên đời, Là nơi mà bao mối thù đầy vơi. Cứu dỗi con người, Là linh hồn ta phải đến được một nơi. Chỉ khi mình ta say trong bài ca, Và thoát khỏi thế giới này. Tôi đưa bàn tay vươn ra một mai, Mà sao không ai nắm lại? Người ta thường nói Rằng "Chết là hết." Người ta thường nói "Chết là nhắm mắt xuôi tay" Tiếng khóc của những kẻ u buồn Tiếng hét của linh hồn đau sót tìm cách sinh tồn Cho tôi về một nơi Một nơi thảnh thơi, một nơi nhẹ hơi, và mang cái kết đến đây Và hãy đưa tôi đến thiên đàng Hãy đưa tôi đến thiên đàng Và hãy cho tôi được sống, được yêu, được ghét, được thương được hết Và hãy đưa tôi đến thiên đàng. Ôi cái địa ngục trần gian (Người ta thường nói rằng chết là hết) Ôi cái địa ngục trần gian (Người ta thường nói rằng chết là hết) Cho ta giải thoát khỏi kiếp nạn này (Người ta thường nói rằng chết là hết) Ôi cái địa ngục trần gian (Người ta thường nói rằng chết là hết)