Đạo ca 5 nhan đề "Một cành mai", là sự vượt thắng mối lo sợ về cái chết Vì sinh tử chỉ là sự đắp đổi thăng hoa trong một toàn thể miên diễn là cuộc đời Bài này còn muốn tưởng niệm nữ sinh viên Nhất Chi Mai đã tự thiêu để tưởng niệm cho hòa bình ♪ Em bé khóc đòi cha Như mẹ khóc đòi con Người chồng khóc người vợ Người yêu khóc người yêu Nước mắt vẫn đầy vơi Sinh tử vẫn còn đây Ðời này qua đời nọ Tử sinh vẫn còn kia Uh-uh-uh-uh-uh Uh-uh-uh-uh-uh-uh Ôi máu đã thành sông Xương người đã thành non Hận thù như trời bể Hờn căm vẫn còn nghe Cái chết vẫn còn kia Sao cuộc sống còn mê? Ðòi thù, thì oán đời đời Ðền nhau chỉ có chút lệ thôi Uh-uh-uh-uh-uh Uh-uh-uh-uh-uh-uh Nước mắt bỗng ngừng tuôn Khi người đã nguyện dâng Thân mình làm đuốc hồng Cho đồng lúa trổ bông Cuộc sống chết nào đây? Ðau buồn sẽ đổi thay Ðem mình vào kiếp người Thoát khỏi nỗi tử sinh Nước mắt bỗng ngừng tuôn Khi người đã nguyện dâng Thân mình làm đuốc hồng Cho đồng lúa trổ bông Cuộc sống chết nào đây? Ðau buồn sẽ đổi thay Ðem mình vào kiếp người Thoát khỏi nỗi tử sinh Cành mai đã rụng rơi Rơi rụng xuống cuộc đời Một cành mai rụng rời Làn hương vẫn chẳng phai Người không riêng của ai Nhân loại vẫn của người Ðặt mình trong dòng đời Tử sinh cũng là vui Một cành mai, mai mãi, mãi mãi Một cành mai, mai mãi, mãi mãi Mãi mãi